Nàng khóc đến mức mũi hếch lên.
Ân Oánh buồn cười, lấy khăn tay lau nước mắt nước mũi cho nàng: “Đau thì rên rỉ, đừng kêu to, giữ sức mà sinh.”
Triệu Thanh nằm nhìn Ân Oánh, không ngờ nàng lại dịu dàng như vậy, trong lòng dâng lên muôn vàn cảm xúc.
Nếu năm đó cha cưới Ân Oánh, có phải tốt hơn không?
Có Ân Oánh túc trực, tâm trạng Triệu Thanh ổn định hơn nhiều.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây