Ngày hôm sau, trước khi Phùng Dực trở về doanh trại Tây Sơn, hắn lại vào cung một chuyến, mục đích là để gặp Triệu Cấm Thành.
"Hôm qua ta về phủ mới biết, hôm trước đại nương nhà ngươi có đến chơi." Hắn nói, "Nhị muội nhà ta tiếp đãi có phần không chu đáo, khiến đại nương lúc rời đi có vẻ không vui. Ta thay muội ấy xin lỗi đại nương."
"Không cần để ý đến nàng ấy, ngươi cũng biết tính tình con bé nhà ta mà." Triệu Cấm Thành phất tay, "Muội muội ngươi là người biết thư biết lễ, hai người bọn họ sao có thể chơi chung được. Đừng miễn cưỡng nữa."
"Cảnh Đồ, sao ngươi trở về kinh thành rồi mà lại khách sáo với ta như vậy? Không cần phải thế đâu."
Nhận được sự thông cảm của Triệu Cấm Thành, Phùng Dực cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây