"Hài tử này do phu nhân nuôi nấng sao?" Hắn hỏi.
Thẩm Đề nói: "Phải. Khi ấy ta bị giam trong đại lao, Lạc Nương thân thể yếu ớt, lúc sinh nở lại chịu nhiều đau đớn, mẫu thân bèn ôm hài tử đến viện của bà ấy chăm sóc."
Phùng Ngọc gật đầu, ôm Tùng ca nhi vỗ về.
Ánh mắt Thẩm Đề hướng về phía sau hắn, Phùng Ngọc quay người, thấy Phùng Lạc Nghi cũng đến. Nàng đã rửa mặt, khuôn mặt thanh tú xinh đẹp, tuy đã qua một lần sinh nở nhưng vẫn mang nét thiếu nữ.
Nàng vẫn là nhị tiểu thư năm xưa, người luôn cảm thán làm thơ trước hoa thu, trăng xuân, mưa hạ. Phùng Ngọc bèn đưa hài tử cho nàng: "Muội chờ ta một chút, ta đi gặp Thẩm bá phụ." Phùng Lạc Nghi ôm Tùng ca nhi gật đầu, nhìn Thẩm Đề một cái rồi cụp mắt. Thẩm Đề chỉ nhìn thoáng qua hai huynh muội, thần sắc không khác thường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây