Các vị vương gia của Đại Mục triều đều không có thực quyền, cũng không được chỉ huy quân đội, chỉ là những kẻ ăn chơi trác táng. Quân đội trong tay họ hiện giờ đều là sương quân địa phương nương tựa.
Ban đầu, mọi người tưởng rằng chỉ cần hợp sức lại, sẽ dễ dàng đánh bại Ninh vương như trở bàn tay. Nào ngờ, sức chiến đấu của cấm quân lại lợi hại đến bất ngờ. Lần cuối cùng Đại Mục giao chiến là vào ba mươi tư năm trước. Sau đó, sương quân đóng ở các địa phương, trải qua cải cách, từ binh lính chuyên nghiệp biến thành binh lính vừa luyện tập quân sự, vừa làm ruộng. Ba mươi năm thái bình trôi qua, lão binh năm xưa lần lượt qua đời. Sức chiến đấu của sương quân hiện giờ không thể nào sánh bằng ngày xưa.
Cấm quân lại là binh lính chuyên nghiệp, có nhiệm vụ bảo vệ kinh đô.
Hơn nữa, họ lại ở ngay dưới mắt Hoàng đế.
Vị Hoàng đế này từng mở mang bờ cõi, võ công trác tuyệt. Những năm thìn thể còn khỏe mạnh, ông vẫn luôn kiên trì thường xuyên đến quân doanh để duyệt binh. Về sau, khi tuổi đã cao, ông giao lại cấm quân cho cháu ngoại là Chấn Uy hầu. Chấn Uy hầu là do ông tự mình dạy dỗ, nên ông rất yên tâm về người cháu này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây