Lạc Nghi vùi mặt vào chăn, khóc nức nở.
Nàng không khóc đẹp như những gì người ta thường tả "lệ rơi như mưa", "mỹ nhân rơi lệ", nàng cứ thế khóc, nước mắt nước mũi lem luốc cả tấm chăn. Ân Oánh thấy nàng trút bỏ được cảm xúc, cũng yên tâm phần nào.
Nàng đưa tay vỗ về Lạc Nghi.
Lạc Nghi càng khóc dữ dội hơn.
Tần ma ma khẽ đẩy cửa sổ, thò đầu vào nhìn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây