Vân Quyên cũng vội vàng hành lễ: "Bái kiến Thiếu phu nhân."
Ân Oánh cười nói: "Để ta xem Tiểu Ngư Nhi nào."
Vân Quyên vừa hết thời gian ở cữ liền mang theo hài tử đi theo Ân Oánh về kinh thành. Trên đường đi, nhìn thấy trên thuyền có cá nhảy khỏi mặt nước, liền đặt cho hài tử một tiểu danh là Tiểu Ngư Nhi.
Giờ đây, Tiểu Ngư Nhi đã lớn hơn rất nhiều, hai má phúng phính, trắng trẻo đáng yêu, trên cổ còn đeo một miếng khóa bạc mà Ân Oánh tặng lúc đầy tháng.
Lúc đó, bạc hồi môn còn chưa tới tay, nếu là bây giờ, Ân Oánh đã rộng rãi hơn, chắc chắn phải tặng một miếng khóa vàng. Tiểu Ngư Nhi vừa mút tay vừa nhìn xung quanh, đôi mắt đen láy như hai hòn bi ve. Ân Oánh nhéo nhéo khuôn mặt bầu bĩnh của Tiểu Ngư Nhi: "Vào trong phòng nói chuyện." Vân Quyên ôm Tiểu Ngư Nhi đi theo nàng vào phòng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây