Dương Phủ bị đau, vội vàng đổi giọng: "...đều đi dạo, đều đi dạo. Thược dược ở Đại Nhân tự quả nhiên danh bất hư truyền, đáng để dành cả ngày để thưởng thức." Thẩm Đề thấy vậy, thầm cảm kích phu nhân họ Dương, bèn nghiêng người nhường đường, nói: "Dương huynh, Dương phu nhân cứ tự nhiên." Dương Phủ chắp tay cười, sau đó dẫn phu nhân đi về phía khác.
Chờ đi được một đoạn xa, Dương Phủ mới nhỏ giọng hỏi phu nhân: "Nàng vừa rồi giẫm ta làm gì vậy?" Đau chết ta rồi.
Lần đầu tiên dẫn phu nhân ra ngoài hay sao mà ngốc thế?
"Đồ ngốc." Dương phu nhân vừa tức vừa buồn cười, trách mắng: "Tiểu Thẩm Thám hoa thành thân khi nào, chàng tính thử xem? Hơn nữa, chàng không thấy bọn họ đang tay trong tay sao? Người ta là tân hôn, đang mặn nồng, ai muốn đi chung với chàng chứ?" Đừng có đi phá đám người ta nữa.
Dương phu nhân nghĩ đến thần sắc và ánh mắt của Thẩm Đề lúc nãy, nàng che miệng cười trộm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây