Ân Oánh trầm mặc một hồi, hỏi: "Vậy tỷ tỷ của Phùng thị..."
"Ai biết được." Thẩm Đề nói, "Một nữ nhân khuê các, lâu ngày không lộ diện, bỗng một ngày bạo bệnh mà chết." Ân Oánh hỏi: "Nhưng nếu là chết bất đắc kỳ tử, quan phủ phải phái ngỗ tác tới khám nghiệm chứ?"
Thẩm Đề nói: "Nàng quá ngây thơ rồi. Muốn một người chết vì bệnh tật, là chuyện dễ như trở bàn tay."
Ân Oánh không nói gì nữa.
Chung quy thời đại này không phải thời đại của nàng. Đây là thời đại mà một cơn cảm mạo cũng có thể đoạt mạng người. Chỉ cần người nhà báo một tiếng bệnh chết là xong. Dù có ngỗ tác tới khám nghiệm, cũng chỉ kết luận là chết do bệnh. Một chậu nước lạnh dội xuống, giữa trời đông giá rét, người bệnh sốt cao mê man, lúc này mới gọi đại phu tới, chứng minh là bị bệnh, đợi đến lúc người nhà sầu não muốn chết thì cũng đã muộn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây