Vị thiếu phu nhân này có dung mạo xinh đẹp, xứng với vị Thám hoa lang tuấn tú. Nàng nói năng toát lên vẻ ung dung thoải mái, lại rất khách khí, nhưng khi Tiết đại phu nhìn tướng mạo nàng, ông có chút chần chừ, sau khi bắt mạch, ông nhịn không được nhìn nàng một cái.
Ân Oánh nhận ra sự kinh ngạc trong mắt Tiết đại phu.
Trung y quả nhiên lợi hại, nàng lộp bộp.
Ân Oánh cũng không bối rối, vén khăn tay đang đậy trên bàn lên, lộ ra một cái hà bao, đẩy tới: “Nghe nói nhà Thẩm phu nhân vẫn luôn là Tiết đại phu xem mạch. Ta là người mới, sau này thời gian còn dài, một chút tâm ý, xin đừng chê.” Tiết đại phu buông tay ra: “Thiếu phu nhân khách khí rồi. Thân thể thiếu phu nhân khỏe mạnh, không cần lo lắng.” Sau đó, ông bảo đồng tử đi theo nhận lấy hà bao.
Ân Oánh hiểu ý cười, nói tiếp: “Trong nhà còn có một vị di nương, làm phiền Tiết đại phu, tình hình của nàng ấy, xin hãy báo cho ta biết.” Ân Oánh hiện tại và Thẩm Đề là vợ chồng trên danh nghĩa, sẽ không có con. Áp lực sinh con đều đè lên người Phùng Lạc Nghi. Nàng chiếm thân phận chính thất, Thẩm Đề lại giao phó nàng ta cho nàng, xuất phát từ thân phận và các lý do khác, Ân Oánh cũng phải tìm hiểu một chút về tình trạng sức khỏe của Phùng Lạc Nghi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây