Ân Oánh cười nói với Bảo Kim: "Ngươi đừng hâm mộ hắn, hắn nhiều tuổi hơn, kinh nghiệm cũng nhiều hơn, quản lý nhiều việc hơn." Nàng thưởng thêm tiền cho Vương Bảo Quý, Triệu Bảo Kim có vẻ hơi hâm mộ.”
Bảo Kim cười nói: "Hâm mộ thì vẫn là hâm mộ, nhưng đó là do Bảo Quý thúc đáng được nhận. Mấy ngày nay ta đi theo hắn, học được rất nhiều điều, đúng là thanh niên tài giỏi."
Tính tình Triệu Bảo Kim thế nào, Ân Oánh sớm đã được Vân Quyên kể rõ, nhưng vẫn chưa có dịp trực tiếp tiếp xúc. Hôm nay nàng hỏi: "Trước khi khởi hành từ Hoài Khê, ta đã bảo Vân Quyên dạy ngươi nhận chữ, học hành thế nào rồi? Nhìn chữ trong câu, có thể hiểu được không?"
Bảo Kim đáp: "Hai quyển thoại bản phu nhân ban cho, ta cơ bản đã có thể đọc thông. Tuy có vài chữ viết không biết, nhưng đọc cả câu cũng có thể hiểu được.”
“Không sao, ta cũng không mong ngươi học rộng hiểu nhiều, nhưng cũng không thể không biết chữ." Ân Oánh nói với hắn: "Số của hồi môn này, Vương Bảo Quý một mình quản lý là đủ rồi. Ta muốn ngươi đi theo hầu hạ bên cạnh Hàn lâm." Bảo Kim mừng rỡ vô cùng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây