Nàng bất giác siết chặt tay.
Bàn tay nắm lấy tay nàng rất lớn, rất ấm áp, khô ráo. Ân Oánh cúi đầu nhìn bàn tay ấy, lại ngẩng đầu nhìn người thanh niên đang nắm tay nàng. Thẩm Đề không nhìn nàng, chỉ nhìn về phía dòng sông xa xôi.
"Đi, theo ta về nhà."
"Ta không biết người khác thì sao", hắn nói, "nhưng nhà của nàng, chính là Thẩm gia."
Hắn nắm tay Ân Oánh, nhẹ nhàng kéo nàng đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây