"Có phòng ngủ, nhưng Hàn Lâm chưa từng ở đó. Đang yên đang lành, ở thư phòng làm gì? Cũng không phải là không có phòng ngủ."
"Sách thì rất nhiều. Lúc xây dựng đã dự định làm thư phòng rồi, rất sâu, toàn là giá sách. Sách của Hàn Lâm rất nhiều."
"Nô tỳ vì chữ viết đẹp, lại thu dọn đồ đạc nhanh nhẹn nên mới được phái đến nội thư phòng. Sách của Hàn Lâm không phải muốn bày thế nào cũng được, cất như thế nào, sách gì để cạnh sách gì, đều có quy củ cả."
Ân Oánh cười tủm tỉm, sai người rót trà cho Trúc Chi: "Ngươi cứ từ từ nói. Hàn Lâm nhà ta ra ngoài rồi, phải đến chạng vạng mới về.”
Bình thường nó ở đó một mình, cũng chẳng có ai nói chuyện. Tiểu nha đầu này vừa nhìn là biết hoạt bát, lại bị phái đến nơi thanh tịnh như nội thư phòng, còn bị một vòng trúc lớn che khuất, không dám chạy loạn, lại sợ Thẩm Đề bất ngờ đến mà nó lại không có ở đó.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây