Dưới ánh nến, làn da nàng trắng nõn như tuyết, ngón tay thon dài, hồng hào. Nàng đưa tay về phía hắn, trong tay áo thoang thoảng mùi thơm.
Rõ ràng những ngày qua hắn đã quen với mùi hương của nàng, nhưng vì sao hôm nay lại cảm thấy khác lạ?
Ân Oánh lắc lắc tay, hỏi: "Đẹp không?"
"Đẹp." Thẩm Đề gật đầu: "Kim Phượng Tường nổi tiếng với kỹ thuật tinh xảo, là một trong tứ đại kim lâu của kinh thành." Hắn dời mắt đi chỗ khác.
Ân Oánh giả vờ như không phát hiện ra, tiếp tục cười nói: "Trước kia ta chỉ nghe nói đến Kim Phượng Tường, chưa từng thấy đồ của bọn họ. Năm đó, khi cô cô hồi hương, có mua trang sức của Kim Phượng Tường tặng cho nữ quyến trong nhà. Sau khi ta xuống núi, tỷ tỷ nói, mẫu thân rất thích chiếc trâm cài đó, thường xuyên đeo nó khi tiếp khách. Từ đó về sau, ta mới biết đến Kim Phượng Tường. Hôm nay được tận mắt nhìn thấy, quả nhiên danh bất hư truyền. Ta rất thích."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây