Nàng khẽ mỉm cười, đang định mở miệng nói chuyện, thì Thẩm Đề đã bước lên một bước, đứng chắn trước mặt nàng. Hắn khẽ nhướng mắt lên, thản nhiên nói:
“Thẩm thẩm nói đùa rồi.”
“Mẫu thân luôn là người rộng lượng, chưa từng phải lo lắng chuyện gì. Trong nhà mọi chuyện đều đâu vào đấy, khiến người khác có thể an tâm mà đọc sách thánh hiền.”
“Ngược lại là thẩm thẩm nên thu lại tâm tư của mình, học theo mẫu thân nhiều hơn. Đừng lúc nào cũng vì mấy chuyện vụn vặt mà lo lắng, khiến cho Thập thất ca ca không thể chuyên tâm học hành.” “Nếu cứ tiếp tục như vậy, thì đến bao giờ Thập thất ca ca mới có thể thi đỗ đây?”
Ân Oánh: “…”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây