Sau này gả đến Uy Viễn hầu phủ, Chu Tự Cẩm coi như được mở rộng tầm mắt: “Có người đã từng phú quý, bây giờ nghèo đến phát điên, thấy của cải của người khác thì đỏ mắt, chuyện dơ bẩn xấu xa gì cũng có thể làm ra được; có người thì giàu sang, muốn cái gì cũng có thể dễ dàng có được, muốn tìm kiếm cái gì đó kích thích hơn.”
“Tương lai các muội kết thân, nhất định phải nói với mẫu thân, trước khi đính thân phải sai người có năng lực đi hỏi thăm cho kỹ càng, tránh cho sau khi gả đi mới phát hiện đã sa vào ổ chuột, đến lúc đó thật sự là hối hận không kịp.”
Dứt lời, Chu Tự Cẩm nhớ tới kiếp trước hai người muội muội này và chính mình gả vào Hầu phủ lụn bại không giống nhau, Thiến Hề gả cho đích tử của thủ phụ, Phán Hề trở thành Vệ Quốc Công phu nhân, hai nhà này đều có tiếng gia phong rất tốt, không khỏi nở nụ cười, nói: “Ai nha, ta nói với hai tiểu cô nương các muội chuyện này để làm gì, tới đây, xem xem cao thơm hồng mai ta làm cho các muội, nếu dùng tốt thì khi hoa hồng nở, ta lại dùng hoa hồng làm cho các muội.”
Thiến Hề và Phán Hề cũng không muốn tiếp tục chủ đề nặng nề này.
Phán Hề nói: “Ai nha, vừa rồi ngữ khí của tỷ tỷ thật giống như bà cụ non, ha ha ha!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây