Triệu Cống còn muốn tiếp tục giảng đạo lý, bị ánh mắt đáng yêu của Lâm Kỳ nhìn một cái, cũng không nói tiếp được nữa, sắc mặt cũng không thể nghiêm nghị nổi, yên lặng nuốt tất cả những lời còn lại vào trong bụng, chuẩn bị tìm cơ hội khác, tiếp tục giáo dục Thái tử.
Lâm Kỳ vui vẻ đi thu dọn những bức tranh trải đầy trên ngự tháp, Hồng Vũ đế kịp thời phản ứng: “Kỳ nhi, con làm ra đồ giả, làm sao lại rơi vào trong tay Tử Thừa?”
Trong ngự thư phòng lần thứ ba yên lặng như tờ.
Ba đôi mắt đều nhìn về phía Lâm Kỳ, xem lần này chàng giải thích như thế nào.
Cho tới nay Lâm Kỳ chưa bao giờ biết lúng túng là gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây