Đối với thứ nữ như Tưởng Anh, nàng không muốn tiếp tay cho hành động của Tưởng Anh, nhưng cũng có thể đồng cảm với tình cảnh của nàng ấy.
Hứa Phượng Minh mím môi cười: “Được.”
Chu Tự Cẩm được một phen nói cho sướng miệng, cảm thấy cực kỳ thoải mái, đẩy Hứa Phượng Minh, nói: “Tiểu phượng hoàng, có người trên đời này thật là tốt. Cũng chỉ có người có thể thuận theo em, để cho em cứ thoải mái sảng khoái nói cho sướng miệng, mà không phải là nghiêm khắc giáo huấn em.”
Nàng ngả đầu lên vai Hứa Phượng Minh: “Cái này gọi là bao che khuyết điểm.”
Lại nói: “Đúng rồi, Tiểu phượng hoàng, sao hôm nay người lại dịu dàng thế?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây