Chu Dận thấy nữ nhi vui vẻ, trong lòng cũng dễ chịu hơn một chút, nói; “Ta phải đi nói chuyện này với mẫu thân và tổ mẫu con ngay, con đừng đi đâu cả, cứ chờ ở ngoại thư phòng.”
Tự Cẩm liếc nhìn Tiểu phượng hoàng đang đứng chắp tay đưa lưng về phía nàng một cái, ngoan ngoãn “Dạ” một tiếng.
Chu Dận đã ra tới cửa, nhưng nhớ ra Thái tử vẫn còn đang ở trong thư phòng, liền quay đầu lại nhìn, thấy Lâm Kỳ đang cầm quyển sách, chăm chú đọc, có vẻ như hoàn toàn không nghe thấy đoạn đối thoại dài vừa rồi của hai cha con, không khỏi mỉm cười: Điện hạ giả bộ cũng thật nghiêm túc.
Điện hạ đã nghiêm túc giả vờ như thế, vậy người làm bề tôi như ông cũng không thể không nể mặt nhỉ!
Chu Dận xốc tấm rèm trúc lên, bước ra khỏi thư phòng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây