Nàng lập tức suy nghĩ nhanh như chớp, trước tiên sắp xếp qua trong đầu một lần, rồi mới nói: “Phụ thân, con thật sự không muốn gả ra ngoài. Vừa nghĩ tới chuyện xuất giá, con chỉ muốn xuống tóc làm ni cô. Bất kể là Tôn Dục Tuyền hay là người khác, nếu như người cứ ép con phải xuất giá, con sẽ cắt tóc rồi đến am Địa Tàng, làm bạn với Tần phu nhân.”
Trong ngoại thư phòng một mảnh tĩnh lặng.
Trong ngoại thư phòng chỉ còn lại tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ quả lắc Tây Dương mà Lâm Kỳ đưa cho Chu Dận, tiếng gió thổi qua rừng trúc bên ngoài ô cửa sổ, phát ra tiếng xào xạc.
Chu Dận nhíu mày nhìn Tự Cẩm -- ông vẫn cho rằng chỉ là Tự Cẩm trẻ nhỏ nổi cáu, không ngờ tới nàng lại nghiêm túc đến vậy.
Trong lòng Lâm Kỳ cũng cảm thấy ngỡ ngàng, tràn ngập sương lạnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây