Vì nắng chiều chiếu từ phía tây, mắt Lâm Kỳ hơi nheo lại, nhìn cây nhãn lồng phía trước đang chìm trong ánh chiều tà, giọng nói rất nhẹ: “Khánh Vương, Tô quý phi, Tô thái hậu và Trấn Nam hầu phủ, chẳng phải là một nhà sao?”
Lại nói tiếp: “Đã xảy ra nhiều lần rồi, cơ bản có thể khẳng định có Tô thị, còn có Thục phi và Đổng thị đứng phía sau, rồi đến Thiên Thần giáo và người Tây Hạ đứng sau Thiên Thần giáo nữa.”
Tự Cẩm nắm chặt tay chàng, thấp giọng nói: “Thật sự là không thể đề phòng hết được.”
Nàng suy nghĩ một chút, nói: “Người có tính toán gì không?”
Lâm Kỳ nhẹ nhàng nói: “Ngàn dặm mai phục, diệt trừ từng kẻ một.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây