Lâm Kỳ cảm thấy yên tâm, lại gắp cho Tự Cẩm một cái bánh bao hấp, sau đó nói: “Tự Cẩm, cung điện Đông cung to lớn lộng lẫy, nhưng khi đêm xuống, trong tẩm điện chỉ có một mình ta, trong không gian rộng lớn vắng lặng như vậy khiến ta thấy hơi sợ và thường xuyên mất ngủ.”
Tự Cẩm nhớ kiếp trước Lâm Kỳ vẫn chưa từng tuyển phi, liền ngẩng đầu nhìn Lâm Kỳ: “Vậy người chọn thêm vài phi tử đi, buổi tối cũng có người bầu bạn, còn có thể sinh con nữa.”
Nghĩ đến con của Lâm Kỳ, nàng khá hứng thú, ánh mắt sáng lấp lánh nói: “Người nhất định phải tìm một cô nương thông minh xinh đẹp để sinh con, như thế con của người nhất định rất xinh đẹp rất thông minh!”
Lâm Kỳ: “...”
Chàng nhìn Tự Cẩm một cái, nhớ đến kế sách yếu đuối thắng mạnh mẽ mà mình đã định ra, lập tức thành thật nói: “Những năm qua, ta uống nhiều thuốc như vậy, lại toàn là thuốc độc, sao ta dám sinh hạ hậu duệ chứ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây