Ban đầu chàng còn muốn dùng lý lẽ để thuyết phục Heo sữa, nhưng nào ngỡ Heo sữa còn biết nói đạo lý hơn chàng nhiều, bị úp cho cái mũ “bẩn thỉu” lên đầu, chàng còn có thể lấy 'trinh tiết' làm cái cớ, thuyết phục Heo sữa gả cho chàng sao?
Lâm Kỳ im lặng không nói gì, múc thêm một chén cháo thịt nạc trứng muối nữa, đẩy tới trước mặt Tự Cẩm.
Tự Cẩm không hề khách khí, dùng thìa bạc múc một ít cháo ăn, thấy hương vị vô cùng thơm ngon, bèn ăn thêm mấy muỗng nữa rồi mới tiếp tục nói: “Tiểu phượng hoàng, hai ta không như những người khác, mà là người thân, em cảm thấy bản thân như là tay chân của người, là bụng, là lỗ tai của người, là một bộ phận trên cơ thể người, người muốn cưới tay chân bụng lỗ tai của người sao?”
“Về sau người đừng mãi nghĩ đến chuyện để em lấy thân báo đáp nữa, cứ như bây giờ là tốt rồi, sau này nếu người phát đạt, hãy nhớ câu 'giàu sang đừng quên nhau', bảo vệ em đừng để em bị bắt nạt là được rồi.”
Nói đến đây, Tự Cẩm hơi bi thương, nhìn Lâm Kỳ vẫn đang nhìn nàng như cũ, thở dài nói: “Nếu như người thật sự là Hứa Phượng Minh thì tốt biết mấy...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây