Lúc này nàng vẫn còn đang ôm Hứa Phượng Minh, toàn bộ trước ngực đều dán vào trên cánh tay của Hứa Phượng Minh.
Mới đầu Hứa Phượng Minh không có cảm giác gì, sau đó cảm thấy không đúng, liền không nhúc nhích nữa, nhỏ giọng nói: “Heo sữa, thả ta ra.”
Tự Cẩm càng ôm chặt nàng ấy hơn: “Vậy người đừng ăn dấm chua nữa!”
Hứa Phượng Minh thực sự nói không nên lời: “Ta ghen tị lúc nào... Mau buông ta ra!”
Loại cảm giác này quá kỳ lạ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây