Tứ hợp viện nho nhỏ, trong đình viện trồng mấy cây trúc xanh, trên tường viện bò đầy dây thường xuân và hoa hồng gai, góc tây nam trong sân có có một cái đình nghỉ chân bò đầy cây mộc hương, một vị phu nhân mặc áo bối tử màu xanh, váy bách điệp xanh nhạt đang ngồi ngay ngắn trong đình, thấy Trịnh phu nhân và Tự Cẩm đi vào, mỉm cười đứng dậy nghênh đón -- chừng ba mươi tuổi, mặt như trăng tròn, dáng người hơi đầy đặn, rất ôn hòa, không phải Tần phu nhân thì là ai?
Tự Cẩm giật mình liếc nhìn Trịnh phu nhân một cái.
Trịnh phu nhân mỉm cười, nói: “Tự Cẩm, Uyển Như là bạn tốt chốn khuê phòng của ta, chỉ là về sau lão gia nhà nàng thăng quan phát đạt, lão gia nhà ta thì dậm chân tại chỗ, ta liền không dám trèo cao với nàng.”
Tự Cẩm đã hiểu rõ, thì ra Tần phu nhân và cô mẫu có quen biết, trách không được kiếp trước nàng với Thiến Hề không hề lui tới, thế nhưng kế bà bà này của Thiến Hề mỗi lần thấy nàng, đều ôn tồn vô cùng.
Nàng không khỏi nở nụ cười, tiến lên khụy gối hành lễ: “Thỉnh an phu nhân.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây