Sau khi đồ ăn được mang lên, Chu Tự Cẩm cũng không để cho Xuân Kiếm và Tố Tâm giúp đỡ, tự mình bê vào, dọn từng món lên bàn nhỏ trên giường trước cửa sổ, rồi mới gọi Hứa Phượng Minh đến dùng cơm.
Hai người ngồi đối diện nhau cùng dùng cơm.
Hứa Phượng Minh phát hiện Tự Cẩm cứ hay nhìn lén mình, lập tức nói: “Em nhìn cái gì vậy!”
Trên mặt Chu Tự Cẩm ra vẻ tươi cười nhưng trong lòng lại khổ không sao tả xiết: “Nhìn người đẹp đó!”
Chính là nàng cảm thấy Hứa Phượng Minh rất đẹp, nhìn thế nào cũng không đủ, giống như hôm nay vậy, dù bôi phấn đen nhưng nàng cảm thấy Hứa Phượng Minh vẫn rất đẹp.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây