Vương Tinh mang theo hai nha hoàn bước nhanh lên bậc thềm, nắm chặt tay Tự Cẩm, nháy mắt một cái ra hiệu cho Tự Cẩm, ý bảo Tự Cẩm nhìn về phía sau lưng mình.
Tự Cẩm hiểu ý, nhìn ra phía sau lưng Vương Tinh, lại thấy bên trái có một nha hoàn cao lớn có nước da hơi ngăm đen, một đôi mắt phượng lại rất có thần, sống mũi cao thẳng, đen mà đẹp đẽ, có thể nói là đen mà đẹp -- sao lại nhìn giống Hứa Phượng Minh vậy nhỉ?
Nha hoàn đen mà đẹp kia nhìn Tự Cẩm một cái, có vẻ như là ghét bỏ Tự Cẩm ngốc, ánh mắt đầy ghét bỏ kia khiến Tự Cẩm nhận ra ngay lập tức -- đây đúng là Hứa Phượng Minh mà!
Tự Cẩm nhất thời cảm thấy trăm mối cảm xúc ngổn ngang, trong nháy mắt trong mắt tràn đầy nước mắt.
Nàng phản ứng cực nhanh, nén lệ cười khanh khách nói: “Ai nha, gió to quá làm ta chảy cả nước mắt -- mau vào nhà cả đi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây