Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 211: Sơ hở và … hiểu sai (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Cái tên Cổ Hiên này, tự nhiên chính là Bạch Nhạc!

Mãi đến tận lúc này, Bạch Nhạc hồi tưởng lại vẫn không khỏi ướt đẫm một thân mồ hôi lạnh, cơ hồ vài giây ngay trước khi Phá Nam Phi đánh nát núi băng màu máu, hắn mới vừa tỉnh lại.

Nếu không phải Huyết Vô Ngân và Tinh Hà lão tổ chạy tới, lúc đàm phán dây dưa chút thời gian, sợ rằng Bạch Nhạc sớm đã bị người phát hiện.

Bức đến đành chịu, Bạch Nhạc nhân khi Phá Nam Phi đánh nát núi băng, thi triển Thiên Cơ Biến, hóa thành bộ dạng Cổ Hiên.

Mặc dù ngẫm lại thật ra có rất nhiều sơ hở, nhưng với tình hình khi đó, căn bản không ai để ý tới những chi tiết này.

Giờ tuy rơi vào trong tay Phá Nam Phi, đồng thời cũng dễ dàng bị nhìn ra không phải Cổ Hiên, nhưng chí ít, đối phương còn chưa biết thân phận hắn!

Quan trọng hơn hết là, Bạch Nhạc tin chắc một điều, so với Thông Thiên Ma Công, thù giết đồ đệ gì đó đều là nói nhảm, căn bản chẳng có nghĩa lý gì cả!

Không chút vòng vèo, Bạch Nhạc vừa mở miệng liền trực tiếp điểm ra Thông Thiên Ma Công, tính là thừa nhận thân phận truyền nhân Thông Thiên Ma Công.

- Thật to gan!

Trong mắt tóe xạ tinh mang, giơ tay lên, Phá Nam Phi trực tiếp bắt lấy cổ Bạch Nhạc, xốc hắn lên, quát:

- Giết đệ tử ta, phá hoại huyết tế, giờ còn dám nói điều kiện, xem ra ngươi thật không biết chữ "chết" viết như thế nào!

Bị Phá Nam Phi túm lấy cổ họng, nhưng Bạch Nhạc lại vẫn chẳng hề có ý định phản kháng, thậm chí ánh mắt trước sau vẫn bình tĩnh như một:

- Người trong ma đạo chúng ta, cừu hận gì đó đều là nói nhảm, chỉ có quyền lợi mới là vĩnh hằng! Chẳng lẽ Thông Thiên Ma Công còn không bằng được cái mạng đệ tử ngươi?

- . . .

Gắt gao nhìn chằm chằm Bạch Nhạc, Phá Nam Phi trầm mặc hồi lâu, sau cùng vẫn ném Bạch Nhạc xuống đất:

- Nói ra điều kiện của ngươi đi!

Giết chết đối phương thì rất dễ, nhưng muốn bức hỏi Thông Thiên Ma Công, vậy thì tương đối khó.

Phá Nam Phi rất rõ ràng, nếu đối phương đã dám không chút sợ hãi đàm phán với mình, dựa vào chính là điểm này, muốn có được Thông Thiên Ma Công, hắn liền tất phải đáp ứng điều kiện của đối phương.

- Thống khoái!

Gật đầu, Bạch Nhạc thong dong nói:

- Ta cần có một thân phận, thân phận Cổ Hiên này. . . rất thích hợp!

Tâm niệm điện chuyển, trong đầu Bạch Nhạc chớp qua một đạo linh quang.

Phá Nam Phi đánh nát núi băng ngay trước mặt nhiều người như vậy, bằng với qua mặt được những người khác, với tình hình lúc này, nếu có thể thay thế thân phận Cổ Hiên, đối hắn mà nói, không nghi ngờ là lớp ngụy trang cực có lợi.

Hơn nữa, chỉ cần có Phá Nam Phi phối hợp, điều này cơ bản dễ như trở bàn tay.

- Có thể!

Không chút do dự, Phá Nam Phi lập tức đáp ứng.

Trước sau gì Cổ Hiên cũng đã chết, người chết liền không có bất kỳ giá trị nào nữa.

- Ta cần dưỡng thương trước, ngươi giúp ta an bài thân phận Cổ Hiên. Đợi sau khi khôi phục, tự nhiên ta sẽ truyền Thông Thiên Ma Công cho ngươi.

Nhìn vào Phá Nam Phi, Bạch Nhạc bình tĩnh nói.

- Những điều kiện này ta đều có thể đáp ứng, chẳng qua, để đáp lại. . . Có phải ngươi cũng nên nói cho ta biết, ngươi rốt cục là ai?

Mắt lạnh nhìn Bạch Nhạc, Phá Nam Phi trầm giọng hỏi.

- Ta nói, ngươi sẽ tin ư?

Ung dung khẽ cười, Bạch Nhạc hỏi ngược lại.

Câu này khiến Phá Nam Phi nhất thời hơi ngớ, với tình hình như vậy, vô luận đối phương nói gì, hắn đều sẽ không tin, như vậy vấn đề này tự nhiên cũng chẳng có nghĩa lý gì.

Điều duy nhất hắn phải làm chính là gắt gao trông chừng đối phương, trước khi giao ra Thông Thiên Ma Công, không được cho đối phương bất kỳ cơ hội nào để thoát ly tầm khống chế.

... ...

- Không ở đây?

Dẫn theo Bạch Thanh Nhã về lại Bạch gia, không chút ngoài ý, vô luận là Tô Nhan hay Bạch Nhạc đều sớm đã mất tăm.

Bạch Thanh Nhã tử tế hỏi qua hạ nhân trong phủ, đáng tiếc không được đến bất cứ manh mối hữu dụng nào, Bạch Nhạc cứ như thể đột nhiên bốc hơi khỏi thế gian.

- Bạch cô nương, không cần quá mức lo lắng, không có tin tức, đôi khi chính là tin tức tốt nhất.

Khoát khoát tay, Dương Bằng nhẹ giọng an ủi:

- Bạch huynh đệ cát nhân tự có thiên tướng, hắn tuyệt đối không phải người chết yểu, chắc không bao lâu nữa liền sẽ an toàn đi về.

Mặc dù lời này thực sự không có gì đáng tin, nhưng giờ đây Bạch Thanh Nhã cũng chỉ có thể tự an ủi mình như thế.

Thu xếp ổn thỏa sự tình Bạch gia, Dương Bằng không ở lại lâu, rất nhanh liền rời đi.

Trận chiến Thanh Châu Thành thực sự dẫn lên ảnh hưởng quá lớn, hiện tại có thể nói khắp nơi đều sa vào hỗn loạn, trong thời gian ngắn căn bản khó mà bình tĩnh được.

Huống hồ, có rất nhiều chuyện hắn đều nghĩ chưa thông, cần gặp qua lão nhân mới có thể làm ra phán đoán.

... ..

- Hai lần bị Tô Nhan dùng mị hoặc khống chế? Điều này sao có thể!

Chu Mộng Dương chém đinh chặt sắt nói.

Lý Phù Nam truyền tin về Hàn Sơn, bản thân Chu Mộng Dương vốn cũng quan tâm tin tức Bạch Nhạc, hỏi đến chuyện này, lại trực tiếp làm ra phán đoán.

- Không thể nào?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 45%👉

Thành viên bố cáo️🏆️