Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 18: Công pháp không trọn vẹn (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Không vào được biệt viện ở Linh Hà Phong, Bạch Nhạc cũng lười lưu lại trong tông môn, lần nữa quay lại phòng nhỏ dưới chân núi của mình.

Mặc dù linh khí nơi này mỏng manh, nhưng lại thắng ở vắng vẻ yên tĩnh không người quấy rầy.

Mặc dù nghe đối phương nói, ít nhất ba năm mới có thể hoàn thành dẫn linh, thế nhưng tóm lại cũng phải cần mình thử một chút mới có thể biết kết quả.

Dựa theo Thông Thiên Ma Quân nói, tư chất của mình vốn bình thường, nhưng đạt được nguyên âm của Vân Mộng Chân, đã cải thiện tư chất của mình rất lớn, nếu không cũng sẽ không bị Thông Thiên Ma Quân nhìn trúng.

Huống hồ, trước đó Bạch Nhạc tu ra linh lực chỉ là cơ duyên xảo hợp, chưa hề chân chính tu luyện qua, mà bây giờ Linh Tê Kiếm Quyết bày ở trước mặt, mới là công pháp tu luyện thứ nhất mà Bạch Nhạc thực sự tiếp xúc đến.

Trở lại trong phòng nhỏ, ổn định tâm thần, Bạch Nhạc lật ra Linh Tê Kiếm Quyết tìm hiểu.

Không giống những công pháp tu luyện khác, tu luyện Linh Tê Kiếm Quyết là từ đầu đến cuối chung một nhịp thở với kiếm pháp, Dẫn Linh cảnh chia làm cửu trọng, Linh Tê kiếm pháp cũng chỉ có chín chiêu, dần dần tiến lên, mỗi một chiêu đều đối ứng một tầng của Dẫn Linh cảnh, luyện thành toàn bộ chín chiêu kiếm pháp, liền có thể tự nhiên bước vào Dẫn Linh cửu trọng, xung kích Linh Phủ cảnh.

Mà bây giờ Bạch Nhạc phải tu luyện trước nhất, là chiêu thứ nhất của Linh Tê kiếm pháp, Linh Tê Nghênh Khách!

Dựa theo Linh Tê Kiếm Quyết ghi chép, chiêu này cực kỳ đơn giản, vẻn vẹn chỉ là một thức mở đầu, thậm chí không có bất kỳ chiêu thức biến hóa, nhưng một thức mở đầu đơn giản này, chân chính tu luyện lại không đơn giản chút nào.

Vô luận là tư thế cầm kiếm, hay vị trí hai chân đứng thẳng, đều phải không kém chút nào, như thế mới có thể chính thức mượn kiếm quyết dẫn linh khí nhập thể.

Bạch Nhạc vốn tưởng rằng, mình đã tu ra linh lực, tu luyện thức thứ nhất sẽ không tốn sức chút nào, nhưng chân chính tu hành mới phát hiện, hoàn toàn khác biệt mình tưởng tượng.

Trước đó Bạch Nhạc chỉ là một tạp dịch nho nhỏ, tự nhiên không có bất luận cơ sở kiếm đạo gì, trước hôm nay thu hoạch được bội kiếm do tông môn tặng, thậm chí ngay cả kiếm cũng không có cầm qua, chỉ là học xong thức mở đầu đã rất không dễ dàng.

Trong bất tri bất giác, bóng đêm lặng yên bao phủ đại địa.

Ông!

Một tiếng kiếm minh vang lên, cả ngày không ngừng tìm tòi và điều chỉnh, giờ khắc này, Bạch Nhạc mới rốt cục chân chính học xong thức mở đầu.

Dù vất vả, nhưng khi tiếng kiếm minh kia vang lên, linh khí tuôn vào trong cơ thể, phảng phất như cả người và kiếm hòa thành một thể, loại cảm giác thoải mái cùng thỏa mãn kia, không nghi ngờ khiến Bạch Nhạc cảm thấy hết thảy nỗ lực đều đáng giá.

Chỉ là rất nhanh Bạch Nhạc liền phát hiện, hết thảy chỉ là vừa mới bắt đầu mà thôi.

Học được và tu thành, còn có khoảng cách cực lớn.

Mấu chốt nhất là, chiêu thức mở đầu này, trừ dẫn linh ra, còn có hiệu quả tôi thể, mà cái này cũng ý nghĩa... đau đớn to lớn!

Từ lúc bày ra kiếm quyết mở đầu bắt đầu, không quá nửa khắc, Bạch Nhạc liền không chịu nổi đau đớn đáng sợ kia, bị ép dừng lại kiếm quyết.

Dù vậy, cả người Bạch Nhạc giống như mới vừa trong nước vớt ra, mồ hôi ướt sũng, trực tiếp ngã ngồi trên mặt đất.

- Cái công pháp quái quỷ gì a, có cần biến thái như vậy hay không!

Lau mồ hôi lạnh, Bạch Nhạc nhịn không được chửi ầm lên.

Chỉ là mắng thì mắng, nhưng Bạch Nhạc lại không có ý tứ buông tha.

Làm tạp dịch ròng rã sáu năm, nếu ngay cả dũng khí chịu khổ cũng không có, Bạch Nhạc đâu thể sống đến bây giờ?

Ngược lại, Bạch Nhạc trân quý cơ hội có thể tu luyện hơn bất kỳ ai khác!

Từ khi hắn bước vào Linh Tê Kiếm Tông bắt đầu, hắn vẫn đang chờ đợi ngày này, sao sẽ bởi vì một chút đau đớn mà từ bỏ.

Mới khôi phục được một ít thể lực, Bạch Nhạc lại điên cuồng tu luyện.

Không điên cuồng không sống được!

Suốt cả đêm, ngoại trừ lúc khôi phục thể lực, Bạch Nhạc cơ hồ không có nghỉ ngơi nửa khắc, thẳng đến sáng sớm ngày thứ hai, triệt để sức cùng lực kiệt, lúc này mới ngã trên mặt đất ngủ mê man.

... ..... ...

- Vân tiên tử, bất quá là một chuyện nhỏ, ngài phân phó một tiếng, ta tự nhiên sẽ tự mình mang hắn đến, sao làm phiền đại giá của ngài.

Từ Phong dẫn đường ở trước người Vân Mộng Chân, trực tiếp đi tới trước phòng nhỏ, đồng thời cao giọng nói.

- Bạch Nhạc, Vân tiên tử giá lâm, còn không mau ra nghênh tiếp.

Nhưng vừa nói xong, Từ Phong và Vân Mộng Chân đồng thời thấy được Bạch Nhạc nằm ở trước nhà.

Trong nháy mắt, trong lòng Từ Phong không khỏi giật mình.

Trước đó Vân Mộng Chân đã nói, Bạch Nhạc có ân với nàng, lúc này mới qua một ngày, nếu Bạch Nhạc mơ hồ chết ở chỗ này, thì mình sẽ thành chê cười.

Không giống Từ Phong, khi nhìn thấy Bạch Nhạc, thần niệm của Vân Mộng Chân đã quét tới trước, dù còn cách một đoạn, nhưng có thể xác định Bạch Nhạc chỉ là ngủ thiếp đi mà thôi.

Chậm rãi đi đến trước người Bạch Nhạc, ánh mắt của Vân Mộng Chân rơi xuống trên tay hắn, cho dù là trong giấc mộng, Bạch Nhạc vẫn nắm kiếm thật chặt, có thể nhìn ra vết tích mồ hôi thấm thấu quần áo.

Nếu lại quan sát kỹ, còn có thể thấy trên da Bạch Nhạc rịn ra chất bẩn, hiển nhiên đều là từ trong lỗ chân lông bài xuất.

Tôi thể!

Hơn nữa là lấy phương thức kiếm đạo tôi thể cực đoan.

Lấy tầm mắt của Vân Mộng Chân tự nhiên minh bạch, loại phương thức tu luyện này rất gian nan, cũng có thể suy đoán ra, Bạch Nhạc trải qua tu luyện điên cuồng cỡ nào, mới có thể mệt mỏi thành bộ dáng này.

Nghĩ đến Bạch Nhạc gian nan cùng chấp nhất, giờ khắc này trong lòng Vân Mộng Chân không khỏi có chút phức tạp.

- Linh Tê Kiếm Quyết?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 45%👉

Thành viên bố cáo️🏆️