Bĩu môi, Bạch Nhạc ủy khuất nói.
Nhìn thấy bộ dạng ủy khuất này của này Bạch Thanh Nhã cuối cùng mới khẳng định, tiểu hỗn đản trước mặt này đích xác là Bạch Nhạc.
Lúc nhỏ, Bạch Nhạc luôn thích đùa dai, với nàng ta, tuy không tránh được cũng có lúc tức giận, nhưng chỉ cần Bạch Nhạc lộ ra bộ dạng ủy khuất này, nàng ta sẽ không giận được nữa.
Trong nhất thời, Bạch Thanh Nhã không khỏi nhớ tới bộ dạng lúc nhỏ, không nhịn được bật cười, vươn tay ra hung hăng gõ lên đầu Bạch Nhạc,
- Đánh chết tiểu hỗn đản ngươi là tốt nhất, thế mà cũng dám trêu tỷ tỷ.
Tuy ngoài miệng đang mắng, nhưng Bạch Thanh Nhã lại vẫn đi đến bên cạnh, Bạch Nhạc chủ động ôm lấy hắn, cẩn thận xoa mặt Bạch Nhạc,
- Đau không?
Nhìn Bạch Thanh Nhã, trong lòng Bạch Nhạc lập tức dâng lên cảm giác ấm áp, hốc mắt không khỏi có chút. Đỏ lên
Từ nhỏ đến lớn, bất kể mình gây ra họa gì, Thanh Nhã tỷ đều sẽ che chở mình, nhiều năm như vậy, thủy chung không thay đổi.
- Sao lại khóc, tỷ tỷ đánh ngươi đau à?
Nhìn thấy hốc mắt hốc mắt đỏ lên, Bạch Thanh Nhã có chút đau lòng hỏi.
- Không! Thanh Nhã tỷ, là ta không tốt.
Ôm chặt lấy Bạch Thanh Nhã, Bạch Nhạc nói khẽ,
- Ta cam đoan, cả đời này tuyệt đối sẽ không để Thanh Nhã tỷ phải chịu chút ủy khuất.
- Xì!
Cười khẽ một tiếng, Bạch Thanh Nhã nhéo nhéo mặt Bạch Nhạc, đáp ứng,
- Được, tỷ tỷ đương nhiên tin tiểu Nhạc.
- Thanh Nhã tỷ, nói với ngươi chính sự nhé.
Lắc đầu, Bạch Nhạc nghiêm túc nói,
- Đây là một môn thần thông huyễn thuật ta vừa một môn, ngay cả cũng có thể cũng có thể lừa gạt, đủ để dĩ giả loạn chân! Ta có kế hoạch, nếu bố trí thích đáng, có lẽ có thể bắt thám tử của Huyết Ảnh Ma Tông đang trốn trong nhà chúng ta.
Nhắc tới cái này Bạch Thanh Nhã mới ý thức được, vừa rồi Bạch Nhạc giả dạng bộ dạng của Bạch Mộc, thật sự là quá giống, nếu không phải Bạch Nhạc tự lộ ra, nàng ta căn bản không thể phát hiện dị thường.
- Tiểu Nhạc, thế này rốt cuộc là sao? Người khác có thể biến thành bộ dáng của ngươi không?
Bạch Nhạc giả dạng người khác thì không sao, chỉ là một trò đùa vui, nhưng nếu người ngoài biến thành bộ dạng của Bạch Nhạc lừa gạt nàng ta, chỉ cần nghĩ thôi nàng ta cũng có chút sợ rồi.
- Thanh Nhã tỷ, ngươi yên tâm, loại thần thông này rất khó tu thành, toàn bộ Thanh Châu, trừ ta ra, sợ là cũng chỉ có tiền bối truyền cho ta môn thần thông này mới biết.
Lắc đầu, Bạch Nhạc giải thích.
- Vậy cũng không được!
Sắc mặt lộ ra một tia lo lắng, Bạch Thanh Nhã nghĩ nghĩ một chút rồi tức mở miệng nói,
- Như vậy đi, tiểu Nhạc, chúng ta làm một ám hiệu! Ngày sau nếu ta cảm thấy không đúng, nói ám hiệu này, ngươi sẽ đối lại, ta sẽ biết đó là ngươi.
Nhìn thấy bộ dạng nghiêm túc của Bạch Thanh Nhã, Bạch Nhạc cũng đành phải đáp ứng,
- Được, đều nghe Thanh Nhã tỷ! Có điều, ám hiệu của ngươi đừng phức tạp quá, bằng không ta không nhớ được thì phiền lắm.
Trợn mắt, Bạch Thanh Nhã tức giận nói,
- Tốt, nếu ngươi là quên, ta cũng chỉ coi như không có tên đệ đệ này.
- ...
Lại bị Bạch Thanh Nhã đả kích, Bạch Nhạc xòe tay,
- Được rồi, ta sẽ không quên, ngươi nói đi.
- Để ta nghĩ đã.
Gật đầu, suy tư một lúc, Bạch Thanh Nhã lập tức mở miệng nói,
- Như vậy đi, ta hỏi ngươi, tiểu Nhạc, ngươi còn nhớ chuyện lúc nhỏ ngươi đáp ứng ta không? Ngươi sẽ đáp, ta chưa bao giờ đáp ứng ngươi bất kỳ chuyện gì, đã nhớ chưa?
- Nhớ rồi.
Trợn mắt, Bạch Nhạc hữu khí vô lực trả lời.
- Nghiêm túc một chút, nói lại một lần nữa cho ta.
Vươn tay ra gõ lên đầu Bạch Nhạc, Bạch Thanh Nhã có chút tức giận nói.
- Đúng! Ta chưa bao giờ đáp ứng ngươi bất chuyện gì.
Thấy Bạch Thanh Nhã tức giận, Bạch Nhạc đành phải ngoan ngoãn trả lời.
Nhìn thấy Bạch Nhạc quả thật đã nhớ, lúc này Bạch Thanh Nhã mới gật đầu hài lòng,
- Thế là được rồi, đúng rồi, vừa rồi ngươi nói gì, ta nghe không rõ.
- ...
Nghe thấy câu này, Bạch Nhạc lập tức không biết phải nói gì.
Được rồi, chính sự ngươi không quan tâm, lại nhớ những chuyện loạn thất bát tao này rõ như vậy.
Lắc đầu, Bạch Nhạc đành phải bất đắc dĩ nói lại lần nữa.
- Thanh Nhã tỷ, mấy ngày nay ngươi tìm cơ hội, làm bộ như trong lúc vô tình lộ ra, cứ nói ta có được linh dược từ chỗ Thanh Châu Phủ Chủ, muốn thử đột phá..
Lẳng lặng nghe Bạch Nhạc nói xong toàn bộ kế hoạch, Bạch Thanh Nhã vẫn có chút lo lắng hỏi,
- Tiểu Nhạc, ngươi nói, ngươi muốn tu luyện, nếu thực sự dẫn tới thám tử, sẽ không quấy rầy đến ngươi chứ?
- Yên tâm đi, Thanh Nhã tỷ, cho dù có cao thủ Linh Phủ cảnh tới, dưới bất ngờ không kịp đề phòng, cũng sẽ trúng chiêu, trong khoảng thời gian ngắn căn bản không thể thoát khỏi ảo trận của ta!
Những lời này Bạch Nhạc nói một cách cực kỳ tự tin.
Tuy Thiên Cơ Biến vẫn chỉ là nhập môn mà thôi, nhưng uy lực lại thực sự rất kinh người, chỉ cần không phải cường giả Tinh Cung cảnh, Bạch Nhạc có lòng tin đối phương tuyệt đối không thể trong khoảng thời gian ngắn phá được ảo trận mà mình bố trí.