Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 141: Huyễn thuật đại sư (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Nhìn bộ dạng tự quyết định, còn có thể vo tròn cho kín kẽ của Chu Mộng Dương, Bạch Nhạc lại triệt để không nói ra lời.

Thế này là sao, ta chỉ là tùy tiện bịa đặt ra một cao nhân tiền bối, ngươi có thể trực tiếp đối ứng, thế cũng quá giả dối rồi?

- Cũng không đúng, nếu Thiên Thu huynh xuất thủ, sao lại để những người này của Huyết Ảnh Ma Tông dễ dàng thoát thân như vậy.

Khẽ nhíu mày, Chu Mộng Dương trầm ngâm một chút, sau đó mới mở miệng nói,

- Đi thôi, ngươi theo ta tới Thất Tinh Tông gặp Thiên Thu huynh! Việc này quan hệ trọng đại, phải hỏi cho rõ ràng mới có thể yên tâm.

- Hả?

Bạch Nhạc lập tức cảm thấy có chút da đầu ngứa ran,

- Tiền bối, tình huống lúc đó, ta đúng là không nhớ rõ được, không biết cứu ta rốt cuộc có phải là vị Thiên Thu tiền bối này hay không?

- Có thể vô thanh vô tức dùng tiếng sáo khống chế yêu nhân ma đạo Linh Phủ hậu kỳ, thậm chí khiến ngươi không thể nhớ được bộ dáng của hắn... Có thể tu luyện huyễn thuật đến cảnh giới này, toàn bộ Thanh Châu, trừ Thiên Thu huynh ra, không thể nghĩ ra người thứ hai.

Dừng một chút, dường như Chu Mộng Dương lại nhớ tới gì đó, hừ lạnh một tiếng,

- Theo ta, không được hồ ngôn loạn ngữ! Hai chữ Thiên Thu này, cũng là ngươi có thể gọi à?

- ...

Vốn mình để tiện che giấu, mới lôi ra tiếng sáo gì đó, ai ngờ, Thanh Châu lại thực sự có một vị cao thủ như vậy, thế này không khỏi cũng quá trùng hợp rồi.

Đã tới nước này, Bạch Nhạc đã triệt để từ bỏ ý đồ giải thích, xói chung Thiên Thu với không Thiên Thu gì đó, cũng là ngươi nói, không liên quan tới ta, cho dù tìm lầm người, ngươi cũng không trách được tới trên đầu ta chứ?

Nghĩ tới đây, trong lòng Bạch Nhạc lập tức cảm thấy an tâm, lập tức mở miệng nói,

- Xin hỏi tiền bối, Bạch Mộc hắn thế nào rồi?

Thấy Bạch Nhạc quan tâm tới Bạch Mộc, sắc mặt Chu Mộng Dương lập tức dịu đi mấy phần,

- Yên tâm đi, tuy bị thương một chút, nhưng không có trở ngại! Ta biết, Bạch Mộc là đường huynh của ngươi, lần này hắn lập công lớn, bản tông tất nhiên sẽ không bạc đãi hắn.

Dừng một chút, Chu Mộng Dương tiếp tục nói,

- Còn nữa, lão phu chính là trưởng lão chấp pháp của Hàn Sơn Tông, Chu Mộng Dương, ngươi gọi ta Chu trưởng lão là được rồi.

- Vâng, Chu trưởng lão!

Ngoan ngoãn đáp ứng một câu, Bạch Nhạc biểu hiện ra vẻ vô cùng nhu thuận, chỉ là trong lòng vẫn oán thầm,

- Động chút chính là trưởng lão chấp pháp, không khác gì Linh Tê Kiếm Tông, những tông môn này, không thể có sáng ý à?

...

Một đường được Chu Mộng Dương dẫn theo tới Thất Tinh Tông, lúc này Bạch Nhạc mới hiểu, Thiên Thu huynh trong miệng Chu Mộng Dương, là trưởng lão của Thất Tinh Tông, dùng huyễn thuật nhập đạo, thực lực rất mạnh, hơn nữa quan hệ cá nhân với Chu Mộng Dương không tồi, cũng chính bởi vì vậy, Bạch Nhạc vừa tùy tiện nói ra, Chu Mộng Dương liền nghĩ tới Mộng Thiên Thu.

Quan trọng hơn là, Mộng Thiên Thu vốn là có cừu oán với Huyết Ảnh Ma Tông, những năm gần đây, một mực không từ bỏ truy tra tung tích của Huyết Ảnh Ma Tông.

Khi tất cả manh mối này toàn bộ đều được xâu chuỗi lại, tất nhiên cũng không lộ ra quá đột ngột.

Đương nhiên, trên thực tế, Bạch Nhạc kỳ thật không lo lắng sau khi gặp Mộng Thiên Thu, mình sẽ bị vạch trần, nói chung mình nói rất mơ hồ, tất cả đều là suy đoán của Chu Mộng Dương, có đoán sai cũng không có gì to tát.

Chỉ cần Chu Mộng Dương công nhận thân phận đệ tử chân truyền của Linh Tê Kiếm Tông, vậy không có gì nguy hiểm.

Ngược lại mượn cơ hội này, nói không chừng có thể dựa vào lực lượng của Thất Tinh Tông để truy tra manh mối của Huyết Ảnh Ma Tông!

Thời gian một ngày ngắn ngủi, Chu Mộng Dương và Bạch Nhạc đã chạy tới Thất Tinh Tông.

Vào khoảnh khắc nhìn thấy sơn môn của Thất Tinh Tông, Bạch Nhạc bị rung động rất sâu.

Thất Tinh Tông thành lập trên một tòa cô phong cao tới hơn năm ngàn thước, trên không trung cao ngất trong mây ở giữa tòa cô phong này, có bảy tòa đại điện bồng bềnh, giống như thất tinh vờn quanh.

Toàn bộ tông môn chính là một tòa đại trận khủng bố, liền thành một thể.

Nhìn từ rất xa, giống như là tiên sơn vậy.

Nếu So sánh, Linh Tê Kiếm Tông quả thực là kém hơn không biết bao nhiêu cấp bậc.

Đây mới là nội tình của tông môn Địa cấp sao?

Như vậy, Đạo Lăng Thiên Tông, được xưng là đạo lăng thiên hạ, đứng đầu chính đạo đó còn là cảnh sắc gì?

Nghĩ đến lời nói hào hùng của mình đối với Vân Mộng Chân, trong lòng Bạch Nhạc không khỏi có chút chua chát!

Có một số chênh lệch, đúng là càng tiếp cận lại càng khiến người ta tuyệt vọng.

- Đi thôi! Ta nghe Bạch Mộc nói, ngươi thành tựu Tử Phủ, nếu có lòng, cũng có thể nhân cơ hội này bái vào môn hạ của Thiên Thu huynh.

Như có thâm ý nhìn Bạch Nhạc một cái, Chu Mộng Dương thản nhiên mở miệng nói.

Nghe thấy lời nói của Chu Mộng Dương, Bạch Nhạc kéo lại suy nghĩ, cười thản nhiên, lắc đầu nói,

- Chu tiền bối nói đùa rồi, tuy Linh Tê Kiếm Tông nhỏ, nhưng lại là nhà của vãn bối, nào có ai lại ngại nhà nhỏ mà bỏ nhà ra đi.

Bái vào Thất Tinh Tông? Đùa gì thế, lúc trước Bạch Nhạc chính là ngay cả Đạo Lăng Thiên Tông cũng cự tuyệt, sao có thể bởi vì một Thất Tinh Tông mà dao động tâm trí.

Nhìn bộ dạng tiêu sái đó của Bạch Nhạc, Chu Mộng Dương cũng không khỏi nhìn thêm một cái.

Lần đầu tiên nhìn thấy Thất Tinh Tông, còn có thể bảo trì loại tâm tính này, đúng là hiếm có.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 45%👉

Thành viên bố cáo️🏆️