Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 108: Ngu kiếm bại chân truyền (thượng) (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Lắc đầu, Từ Phong giải thích,

- Là ngu kiếm, nhưng không phải ngu kiếm của Tiêu Hành Nhất.

- Cái ta có thể nhìn ra, cũng chỉ là như thế thôi.

Cười khổ, Từ Phong bất đắc dĩ nói,

- Nói thật, kỳ thật ta cũng không biết, sao Bạch Nhạc lại có thể làm được một bước này. Chỉ dùng kiếm đạo mà nói, hắn sợ rằng đã bỏ lại những lão gia hỏa chúng ta ở phía sau rồi.

Bạch Nhạc từng học ngu kiếm sao? Đương nhiên là không!

Thậm chí ngay cả Bạt Kiếm Thức hắn cũng chưa từng thấy, càng đừng nói là từng học.

Về phần, chỉ nhìn một lần là học được bộ kiếm pháp này, còn có thần tủy như vậy, thậm chí là trò giỏi hơn thầy, vậy căn bản là không thể!

Nhưng Bạch Nhạc lại dễ dàng làm được điểm này, người khác nhìn không rõ, nhưng trên thực tế, đối với Bạch Nhạc mà nói, đạo lý lại rất đơn giản.

Bất kể là Bạt Kiếm Thức hay là ngu kiếm, kỳ thật cái quan trọng không phải là thủ đoạn chiêu thức, mà là kiếm ý!

Cái gọi là ngu kiếm, tu thành rất khó, nhưng lại cũng có thể rất đơn giản.

Khó là vì, ngươi phải không ngừng lặp lại, không ngừng khổ tu, chỉ có tích lũy khổng lồ, mới có thể khiến ngươi tu thành thuận lợi.

Nhưng nếu nói đơn giản, là vì, ngươi căn bản không cần cố ý đi học, chỉ cần bỏ thời gian, tất nhiên là có thể nhập môn.

Đối với người khác mà nói, ngu kiếm rất khó, nhưng đối với Bạch Nhạc mà nói, kỳ thật hắn trong lơ đãng đã một mực tu luyện ngu kiếm rồi!

Bất kể là khi tu luyện Linh Tê Kiếm Quyết lúc ban đầu, hay là sau khi bước vào Linh Phủ, ở trên Thiên Tâm Phong, tu luyện kiếm chiêu cơ bản nhất mấy ngàn lần mỗi ngày, từ trên bản chất mà nói, đều có thể nói là đang tu luyện ngu kiếm.

Chỉ là trước đó,bản thân Bạch Nhạc cũng không ý thức được điểm này, sau khi thấy kiếm của Tiêu Hành Nhất, mới sáng tỏ thông suốt.

Cho nên, Bạch Nhạc có thể vừa lên đã thi triển ra ngu kiếm, lại không có gì kỳ quái, bởi vì Bạch Nhạc đã bắt đầu tu luyện từ trước rồi.

Về phần nói có thể trò giỏi hơn thầy, vậy càng dễ lý giải hơn.

Tiêu Hành Nhất chỉ là mới được Bạch Nhạc giúp, vừa nhìn thấy con đường kiếm đạo mà thôi, nhưng Bạch Nhạc lại nhờ vào Linh Tê Kiếm Quyết và Côn Ngô Kiếm, sớm đã bước vào kiếm đạo.

Cảnh giới khác nhau, quay đầu nhìn kiếm chiêu tương tự, lý giải tất nhiên khác nhau.

Cái này đích xác không phải ngu kiếm của Tiêu Hành Nhất, mà là ngu kiếm bản thân Bạch Nhạc lý giải, cho nên trên chiêu thức giống nhau giống nhau, nhưng kiếm lý lại tương thông.

Dùng ngu kiếm đối địch, đối với Bạch Nhạc mà nói, cũng không phải chỉ là để chính danh cho ngu kiếm, để tranh một hơi này.

Trên thực tế, thi triển ngu kiếm, cũng có thể mang đến nhiều cảm ngộ hơn cho Bạch Nhạc, hơn nữa loại cảm ngộ này còn không chỉ là ngu kiếm, mà là một loại cảm ngộ trên kiếm đạo.

Nếu nói, lúc ban đầu khi Bạch Nhạc thi triển ngu kiếm còn có chút trúc trắc, như vậy theo không ngừng giao thủ với Lý Tử Vân, Bạch Nhạc lại càng đánh càng nhanh, càng đánh càng thuận tay.

Giống với Tiêu Hành Nhất, Bạch Nhạc cũng lựa chọn súc lực!

Đối với Bạch Nhạc mà nói, mỗi lần xuất kiếm, đều là để chuẩn bị cho kiếm tiếp theo, mỗi một kiếm đều có thể nhờ vào lực lượng của một kiếm trước mà tích tụ thêm một phần lực đạo, khiến kiếm nhanh hơn một phần.

Lúc trước khi Bạch Nhạc giao thủ với Tiêu Hành Nhất, là cố ý cho Tiêu Hành Nhất mượn cơ hội để cảm ngộ, cho nên không xuất thủ cắt ngang. Nhưng khi ngu kiếm được thi triển ra trong tay Bạch Nhạc, không phải là Lý Tử Vân cũng hảo tâm cho Bạch Nhạc thi triển hết, mà là Lý Tử Vân căn bản không tìm thấy phương thức để cắt ngang.

Hắn không nhìn ra được kiếm thế của Bạch Nhạc, thậm chí đã lờ mờ có chút không theo kịp tốc độ xuất kiếm của Bạch Nhạc.

Trong lần giao thủ này, hắn mới là người bị dắt mũi dẫn đi, quyền chủ động căn bản không ở trong tay hắn.

Trong mắt hiện lên một tia tàn khốc, trong lòng Lý Tử Vân cũng không khỏi dâng lên một tia sợ hãi.

Hắn đã xem trận chiến của Bạch Nhạc và Tiêu Hành Nhất, tất nhiên biết rằng, một khi để Bạch Nhạc tích tụ kiếm thế lại, sự bùng nổ cuối cùng là khủng bố cỡ nào.

Đến loại tình trạng này, đối với lúc trước nói cái gì luận kiếm, đối với chuyện Bạch Nhạc châm chọc hắn không hiểu kiếm, cũng căn bản không bận tâm được tới nữa.

Hắn muốn thắng, hơn nữa cần phải thắng!

Bất kể dùng phương thức gì, chỉ có thắng, hắn mới có thể tìm bậc thang xuống đài, nếu không, trận chiến hôm nay, chỉ sợ sẽ trở thành một vết nhơ trong đời hắn, triệt để trở thành chuyện cười trong mắt tất cả các đệ tử.

Hắn không thua được!

Trong một cái hô hấp, trên người Lý Tử Vân lộ ra một tia màu xanh da trời, linh khí khủng bố đột nhiên từ trên người tỏa ra, kiếm trong tay lại lộ ra một tia kiếm ý khủng bố!

- Bích Hải Triều Sinh.

Trong nháy mắt, linh lực khủng bố giống như đột nhiên dâng lên một cơn sóng lớn, ập thẳng tới.

Lực lượng Linh Phủ trung kỳ triệt để bùng nổ, đều dung nhập vào trong một kiếm này!

Hơn nữa, kiếm trong tay Lý Tử Vân, cũng không phải bội kiếm của đệ tử bình thường, mà là một kiện linh khí trung phẩm, trong kiếm tất nhiên có kiếm ý, phối hợp với một chiêu Bích Hải Triều Sinh này, có thể nói đã là một kích đỉnh phong của Lý Tử Vân.

Lý Tử Vân có nghe nói chuyện Bạch Nhạc trảm sát Âm Dương Quỷ Đồng, nhưng trên thực tế, hắn cũng một mực đều cho rằng, dựa vào một chiêu Bích Hải Triều Sinh, mình cũng có thể dễ dàng trảm sát Âm Dương Quỷ Đồng.

Trận chiến này, hắn cần phải thắng!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 45%👉

Thành viên bố cáo️🏆️