Thái Sơ

Chương 97: Thái sơ tự nhiên kết lương duyên

Chương Trước Chương Tiếp

- Lão tử còn không sợ bị phạt nặng sau khi giết người thì ngại gì bị cười chê? Ân oán giữa chúng ta không liên quan đến ngươi, ta khuyên ngươi bớt xía vào!

- Vị sư huynh này, ta nói lại lần nữa, chúng ta đi theo vô thượng tử chủng Trương Cuồng, giờ ngươi lắm chuyện không phải biểu hiện thông minh. Đường tu tiên rất dài, làm bất cứ chuyện gì phải suy nghĩ kỹ trước rồi hẵng làm.

Nam nhân trung niên cười nói:

- Bồ Hán Trung này chỉ biết quy định của Thái Sơ Giáo thì chưởng giáo cũng phải tuân theo, không biết tử chủng có thể bao trùm trên giáo quy. Dù chưởng giáo Chân Nhân tại đây thì ta vẫn làm như vậy.

- Bồ Hán Trung? Chúng ta chưa từng nghe tên này, ngươi hãy nói ra sư phụ của ngươi là ai?

- Danh húy của lão nhân gia sư phụ sao có thể tùy tiện nói cho các ngươi? Ta đến từ Tự Nhiên Đường, sư phụ của ta là đường chủ Tự Nhiên Đường!

Hai đệ tử Tiên Miêu cảnh lục diệp ngó nhau, sau đó cười trào phúng:

- Đường thứ năm trong truyền thuyết Thái Sơ, Tự Nhiên Đường? Ha ha, thật là danh sư ra cao đồ. Mau biến sang một bên, miễn cho sau này Trương sư đệ lên vị trí chưởng giáo sẽ đá Tự Nhiên Đường các ngươi ra năm đại đường!

- Tự Nhiên Đường cũng dám hách vậy? Từ khi nào dám đứng ra lo chuyện bao đồng? Đi về lo nâng cao tu vi đệ tử trong đường của mình rồi nói đi, ha ha.

Tần Hạo Hiên nghe mấy người đối thoại trong lòng sinh ra nhiều thắc mắc.

Trước này hắn chỉ nghe nói Thái Sơ Giáo có bốn đại đường, chưa từng nghe có đường thứ năm Tự Nhiên Đường. Nhưng người của Tự Nhiên Đường này trông chính khí hơn bốn đường khác nhiều, bằng vào việc Bồ Hán Trung đứng ra cứu Tần Hạo Hiên, những đệ tử phạm tội khác bị nhốt chung ở đây chỉ mắt lạnh nhìn là biết.

Khi Bồ Hán Trung tự giới thiệu mình là người của Tự Nhiên Đường, không chỉ hai người ám sát Tần Hạo Hiên cười lớn khinh thường, những người khác không dám đến gần gã cũng nhếch mép cười khẩy, dường như rất coi thường xuất thân của gã.

Thái Sơ Giáo trừ bốn đại đường ra đúng là có đường thứ năm, nhưng tu vi của đường chủ đường thứ năm quá yếu, yếu đến mức tu vi không bằng đệ tử đạo truyền của bốn đường chủ. Nên hệ này không đến mức trong suốt trong Thái Sơ nhưng cũng gần như vậy.

Vì tổng thể Tự Nhiên Đường quá yếu nên khi phân phối tài nguyên Tự Nhiên Đường nhận được ngạch độ ít nhất, kém nhất. Cứ thế tuần hoàn ác tính nhiều năm làm Tự Nhiên Đường phát triển càng kém, lâu dần nhiều người lãng quên nó.

Trong mắt người khác thì đường chủ Tự Nhiên Đường Toàn Cơ Tử chẳng qua có bối phận lớn, trong Thái Sơ Giáo sức nặng lời nói không bằng đệ tử đạo truyền của bốn đường chủ khác. Năm xưa Toàn Cơ Tử nhập môn chưa được vài ngày thì lão đường chủ Tự Nhiên Đường Tuất Đường thọ nguyên sắp đến cuối, bất đắc dĩ đi ra ngoài tìm cơ duyên tục mệnh hoặc đột phá, vội vàng truyền vị trí đường chủ cho Toàn Cơ Tử. Chớp mắt qua trăm năm, lão đường chủ Tuất Đường không trở về, chắc hao hết tuổi thọ chết rồi.

Tự Nhiên Đường tuy yếu nhưng các đệ tử rất đoàn kết, có vài người từ Tiên Miêu cảnh thập diệp trở lên, mấy trăm người khác đều là nhược chủng, mới nảy mầm. Bồ Hán Trung là một trong hai đệ tử mạnh nhất Tự Nhiên Đường, tu luyện đến thập diệp, khá nổi tiếng. Còn một đại sư huynh bảy mươi tuổi tên Hoa Sơn Hiên tu luyện đến Tiên Miêu cảnh thập ngũ diệp. Tu vi của đường chủ Toàn Cơ Tử chưa đột phá vào Tiên Thụ cảnh.

Chờ hai Tiên Miêu cảnh lục diệp ám sát Tần Hạo Hiên cười xong thì mặt nghiêm nghị nhìn thẳng Bồ Hán Trung, khinh thường nói:

- Bồ sư huynh, biết điều thì tránh sang một bên đi. Bồ sư huynh và Tự Nhiên Đường của sư huynh không đắc tội nổi với tử chủng Trương Cuồng. Nếu chọc giận Trương Cuồng, bằng vào thực lực của Tự Nhiên Đường các ngươi . . . ha ha, chờ vài năm Trương Cuồng tu luyện đại thành thì Tự Nhiên Đường chắc chắn sẽ bị nhổ tận gốc! Sư phụ đường chủ của Bồ sư huynh cũng không ngăn được!

Từ đầu đến cuối sắc mặt Bồ Hán Trung hết sức bình tĩnh, tu vi của gã không cao nhưng khí độ mặt ngoài không kém:

- Tự Nhiên Đường có số mệnh của nó, Thái Sơ cũng có quy định của Thái Sơ. Trương Cuồng bây giờ còn nhỏ chưa thấy thiên địa to lớn, khi hắn hiểu được sự ảo diệu của trường sinh, ngươi nghĩ hắn có tâm tình quan tâm điều mà bây giờ ngươi cho rằng quan trọng? Ếch ngồi đáy giếng!

Hai đệ tử lục diệp hơi chột dạ, bọn họ không biết trưởng giả trong giáo ngồi trên núi cao suy nghĩ cái gì, nhưng suy nghĩ hiện giờ của họ đã khác hẳn bách tính phàm tục trước khi vào sơn môn. Nếu Trương Cuồng thật sự theo tu vi tăng cao mà . . .

- Hai ngươi vì nịnh bợ tử chủng phá hoại tâm cảnh của tử chủng, nếu chưởng giáo biết thì các ngươi cho rằng chưởng giáo sẽ trừng phạt tử chủng hay phạt các ngươi? Các ngươi quên mình cũng là nhược chủng? Các ngươi quên quy định của Thái Sơ Giáo? Mọi người là đệ tử Thái Sơ cùng nguồn, không phân trong ngoài? Bỏ mạng giết chóc như vậy dù là tử chủng có thể bảo vệ các ngươi sao?

Hai đệ tử lục diệp nghe da đầu tê dại, lòng thầm hoảng, vẻ tự tin lúc trước tan biến. Nhưng nay đã là thế cưỡi lưng cọp, cứ nhận thua vậy sao? Đi ra ngoài biết ăn nói thế nào với Lý Tĩnh? Mặt ngoài Lý Tĩnh chiêu hiền đãi sĩ nhưng xem kế sách giá họa của gã là biết con người gã độc ác gấp trăm lần.

Hai đệ tử lục diệp dùng giọng đáng thương chắp tay, khom người đặt tư thái thật thấp:

- Bồ sư huynh . . . Chúng ta cũng có điều khó xử.

Bọn họ muốn tìm cách giải quyết, ít nhất khiến Bồ Hán Trung thả lỏng cảnh giác rồi đánh lén Tần Hạo Hiên nữa. Còn chuyện sau này, nếu Lý Tĩnh không giúp đỡ thì họ sẽ khai ra gã, nhìn xem sau này còn ai bán mạng cho gã. Lý Tĩnh vì giữ lại người khác bán mạng cho mình sẽ phải che chở hai người.

Suy nghĩ trong lòng hai người giống nhau, mắt nhìn Bồ Hán Trung, thả lỏng chú ý Tần Hạo Hiên.

Tần Hạo Hiên luôn im lặng đột nhiên bùng nổ.

Tốc độ của Tần Hạo Hiên siêu mau, hắn súc lực đã lâu chỉ chờ hai người thả lỏng cảnh giác, hai người này từ lúc đi vào đến nay chưa từng thả lỏng, mãi đến lúc này.

Hai người không đề phòng bị Tần Hạo Hiên vận sức chờ phát động đã lâu bùng nổ trùng kích. Mọi người trong phòng không ngờ Tần Hạo Hiên như thành con báo nhảy vọt lên đụng mạnh vào bụng một người, xung lực mạnh mẽ đụng bay người, xương gần lồng ngực kêu răng rắc, cổ họng trào ngược máu.

Tần Hạo Hiên đụng bay một người, giơ cao nắm đấm ra sau lưng rồi vung mạnh đấm vào mặt một người khác.

Rắc!

Tiếng xương gãy giòn vang, mọi người nghe da đầu tê dại. Huynh đệ ăn đấm thì sống mũi gãy. Máu chảy ròng ròng, đau đến ngất xỉu.

Gãy xương? Đánh gãy xương? Lúc Tần Hạo Hiên ở Đại Điền trấn đã quen dùng chiêu này lên người Trương Cuồng, đi đến Thái Sơ được nhiều sư huynh ‘hỗ trợ’ rèn luyện bây giờ quen tay hay việc. Vị sư huynh này hưởng thụ thành quả đánh nhau của Tần Hạo Hiên được nhiều người hỗ trợ rèn luyện.

Ngay sau đó Tần Hạo Hiên đánh lung tung như hồi đánh Cổ Tiểu Vân, chuyên nhằm vào chỗ hiểm của người ta. Tần Hạo Hiên nắm rõ năng lực chịu đòn của các sư huynh, tuy bọn họ là tu tiên giả nhưng tu vi còn chưa mạnh, linh lực không thể luyện toàn thân như mình đồng da sắt, miễn không cho họ có cơ hội linh lực hộ thể thì họ không khác gì người thường.

Một người khác ngã trên mặt đất vừa hộc máu vừa nhìn đồng bọn bị đánh, bị bá khí của Tần Hạo Hiên hù sợ nhìn sững sờ nửa ngày. Chờ khi gã tỉnh táo lại thì Tần Hạo Hiên đã đánh đồng bạn mềm xương, vỗ tay trốn ra sau lưng Bồ Hán Trung. Lát nữa hai người đừng nói đối phó Tần Hạo Hiên, muốn lật người lại cũng không được.

Hai người coi thường xuất thân của Bồ Hán Trung nhưng dù gì là đệ tử Tiên Miêu cảnh thập diệp, nếu họ xông lên bắt giữ Tần Hạo Hiên phải qua cửa Bồ Hán Trung. Quan trọng nhất là hai người đã bị thương, Tần Hạo Hiên không đi lên xử họ đã là may.

Hai người vừa đề phòng bị Tần Hạo Hiên đánh lén lần thứ hai vừa đưa linh lực vào thân thể đồng bạn, tránh cho bị thương nặng bị khí lạnh trong Cửu Âm Băng Quật đông chết.

Bồ Hán Trung trợn mắt há hốc mồm nhìn Tần Hạo Hiên, tiểu tử mới cắm rễ mà hung hãn không sợ chết xông tới đánh bị thương một tu tiên giả Tiên Miêu cảnh lục diệp, đây còn là người sao?

Nếu mới rồi có người nào phản ứng kịp quăng một linh pháp là có thể làm Tần Hạo Hiên bị thương hoặc giết chết.

Đổi lại người khác đối mặt hai tu tiên giả Tiên Miêu cảnh lục diệp mạnh hơn mình nhiều như vậy đã run cầm cập ngồi chờ chết. Nếu được người đứng ra che chở thì sẽ núp sau lưng người ta không dám hó hé cái nào. Nhưng tiểu tử này hoàn toàn không cần mạng, chủ động xông lên đánh người, xuống tay vừa ác vừa chính xác, đánh tàn phế một người.

Bồ Hán Trung tốt bụng gọi Tần Hạo Hiên lại gần mình:

- Người trẻ tuổi hãy ngồi cạnh ta, đừng xung động vậy nữa.

Tuy Tần Hạo Hiên tự vệ nhưng nếu nặng tay đánh chết người sẽ rắc rối.

Tần Hạo Hiên vui vẻ tìm được núi dựa, trong Cửu Âm Băng Quật này có Bồ Hán Trung Tiên Miêu cảnh thập diệp thì dư sức bảo vệ hắn.

Tần Hạo Hiên nhìn khuôn mặt hiền lành của Bồ Hán Trung, hai nắm tay chắp vào nhau cúi gập người cảm ơn:

- Bồ sư huynh, ta là Tần Hạo Hiên mới bái vào Thái Sơ, cảm tạ ơn cứu mạng của sư huynh!

Bồ Hán Trung cười chân chất, thản nhiên nói:

- Không có gì, sư phụ lão nhân gia hay dạy chúng ta làm người phải hành thiện, hôm nay may mắn gặp dịp đưa tay ra giúp xem như hai ta có duyên đi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️