Đừng coi thường một giọt tinh huyết, nó ngưng luyện từ ba mươi phần trăm máu trong người Lam Yên. Tức là nàng lấy ba mươi phần trăm tinh huyết cứu Tần Hạo Hiên. Tinh huyết của tu tiên giả dị chủng quý giá đến nỗi làm lão tổ Tiên Anh Đạo Quả cảnh điên cuồng, hèn gì Bạch Triển Dược phát điên.
Khi tinh huyết rời khỏi người bị Tần Hạo Hiên nuốt vào, mặt Lam Yên tái nhợt, môi trắng còn hơn sắc mặt. Khuôn mặt vốn xinh đẹp sáng rỡ giờ tiều tụy nhiều, mặt uể oải.
Lam Yên ngồi bệch dưới đất nói:
- Tần Hạo Hiên, hãy giết hắn.
Người ta chỉ biết tinh huyết của dị chủng lợi hại cỡ nào nhưng không biết khác biệt giữa dị chủng và tu tiên giả tầm thường. Lam Yên ngưng luyện ba mươi phần trăm tinh huyết trong người, tiên miêu dào dạt sức sống tươi tốt trong đan điền giờ ỉu xìu héo úa, tiên diệp hơi khô vàng.
Tiên miêu của tu tiên giả dị chủng héo úa, tiên diệp khô vàng là rất nguy hiểm, sơ sẩy một cái thậm chí suốt đời không thể tiến bộ. Khi đó đừng nói sống không hơn trăm tuổi, có lẽ không sống hơn trăm ngày.
Nếu ở trong nhà có trưởng bối chăm sóc, thiên tài địa bảo sung túc thì ba mươi phần trăm tinh huyết xói mòn tạo thành nguy hiểm có lẽ giảm bớt nhiều, nhưng Lam Yên một người lẻ loi phiêu dạt bên ngoài, đừng nói các loại thiên tài địa bảo, muốn linh dược bình thường cũng là hy vọng xa vời.
Khi nhìn tinh huyết nhỏ vào miệng Tần Hạo Hiên, Lam Yên tự hỏi lòng:
- Ta vì cứu bản thân hay cứu Tần Hạo Hiên? Có lẽ vì . . . muốn cứu chính mình.
Khi Lam Yên tự hỏi lòng làm vậy là cứu chính mình hay cứu Tần Hạo Hiên, cuối cùng nàng cắn răng thầm nhủ nói vì cứu Tần Hạo Hiên thì chính nàng cũng không tin, một cái cớ lừa mình dối người. Làm dị chủng còn xa xứ, không có hy vọng về nhà, đời này định trước không có hy vọng về nhà, không thấy hy vọng tu tiên, đôi khi Lam Yên nghĩ mình sống không có ý nghĩa. Nàng không như người khác tu tiên là có thể kéo dài tuổi thọ cầu trường sinh, mặc cho nàng cố gắng tu chỉ có đường chết.
Khi bị Vân Hạc Sơn Nhân bắt Lam Yên đã nghĩ thông, sống đến đại hạn dị chủng trăm năm rồi chết hay bị tu tiên giả độc ác luyện dược chết có gì khác biệt?
Nên khi Tần Hạo Hiên bị đánh trọng thương ngã gục dưới đất không gượng dậy nổi, nàng không dời đi nửa bước, không phải nàng không sợ Bạch Triển Dược mà là nàng không sợ chết!
Đã không sợ chết thì cần gì cô đọng tinh huyết để Tần Hạo Hiên đánh bại Bạch Triển Dược?
Xét cho cùng Lam Yên không muốn thấy Tần Hạo Hiên chết, trong thời gian ở cùng hắn làm nàng vui vẻ chưa từng có, mây mù trong lòng tan biến mặt trời ló ra.
Nên Lam Yên lấy ra ba mươi phần trăm tinh huyết cứu Tần Hạo Hiên, để hắn đánh bại Bạch Triển Dược, giữ chút hy vọng sống sót. Cho dù mất tinh huyết làm tiên miêu héo tàn, khí huyết tan biến nàng sẽ chết, nhưng Tần Hạo Hiên sống là tốt rồi.
Tần Hạo Hiên vốn không muốn nuốt tinh huyết của Lam Yên, hắn từng âm thầm hỏi Hình về dị chủng. Dường như Hình rất rành về dị chủng, nói hết chuyện lớn việc nhỏ cho Tần Hạo Hiên.
Tần Hạo Hiên biết dị chủng cô đọng tinh huyết tổn thương lớn cỡ nào cho thân thể, hắn không muốn nuốt tinh huyết của Lam Yên. Nhưng thân thể Tần Hạo Hiên yếu ớt không có sức, làm sao chống cự nổi Lam Yên?
Tinh huyết vào miệng hóa thành từng đợt linh lực bàng bạc tinh thuần nhanh chóng bổ sung linh lực khô cạn, chữa lành vết thương trong thân thể. Ngay sau đó xảy ra cảnh kỳ dị.
Tiên miêu hơi héo của Tần Hạo Hiên giờ dào dạt sức sống chưa từng có, nhanh chóng vươn cao với tốc độ mắt thường trông thấy. Phần nhô lên cao liên tiếp mọc hai mươi mảnh tiên diệp ảo rực rỡ nhiều màu, mỗi mảnh tiên diệp đều là thất mạch.
Tần Hạo Hiên chớp mắt từ Tiên Miêu cảnh thập diệp bước vào Tiên Miêu cảnh tam thập diệp, hắn cảm giác linh lực trong người tràn đầy chưa từng có, cường đại vô cùng.
Nếu hỏi những mảnh tiên diệp này khác gì với mười mảnh trước thì đó là mười mảnh tiên diệp là thực chất, nuốt vào tinh huyết của Lam Yên sinh ra hai mươi mảnh tiên diệp là ảo ảnh. Tức là Tần Hạo Hiên không phải thật sự đột phá đến Tiên Miêu cảnh tam thập diệp, hắn chỉ tạm thời có thực lực tam thập diệp, chờ hao hết linh lực ẩn chứa trong tinh huyết của Lam Yên thì hắn sẽ trở lại là Tiên Miêu cảnh thập diệp.
Bạch Triển Dược thấy một giọt tinh huyết độ thuần cực cao của Lam Yên nhỏ vào miệng Tần Hạo Hiên thì mặt càng dữ tợn, động tác càng điên cuồng.
Bạch Triển Dược gầm rống:
- Tần Hạo Hiên, ngươi đi chết đi! Ngươi phải chết! Dị chủng là của ta, ngươi đừng hòng chiếm hữu!
Bạch Triển Dược thi triển linh pháp thứ bốn công kích kết giới phòng ngự, rốt cuộc kết giới vỡ nát, nhưng Tần Hạo Hiên cũng hấp thu hết năng lượng trong tinh huyết, lại khỏe như vâm.
Tần Hạo Hiên ôm Lam Yên yếu ớt vô cùng đặt nàng nằm dưới đất phía xa tránh cho bị chiến đấu lan đến. Tần Hạo Hiên nhảy người lên thi triển Định Thiên Côn, thời gian ngưng pháp một giây qua đi, tay hắn cầm cây gậy dài màu vàng.
Lúc trước đánh nhau với Bạch Hạc, Tần Hạo Hiên vì giữ thực lực tê liệt Bạch Triển Dược đã dùng nhiều thủ đoạn, giờ đối diện Bạch Triển Dược Tiên Miêu cảnh tứ thập diệp Tần Hạo Hiên không dùng thủ đoạn gì, trực tiếp đấu cứng.
Vì Tần Hạo Hiên biết trước thực lực tuyệt đối mọi âm mưu quỷ kế chỉ là bọt nước đâm vào liền tan vỡ.
Tần Hạo Hiên ngắn ngủi có được thực lực Tiên Miêu cảnh tam thập diệp, ba mươi mảnh tiên diệp thất mạch màu sắc khác nhau tụ cùng một chỗ, linh lực tinh thuần làm hắn rất bất ngờ. Tần Hạo Hiên cảm giác thân thể hơi thay đổi, ví dụ da phát sáng, người như kiếm bén ra khỏi vỏ.
Tần Hạo Hiên cảm giác mình bây giờ tuy không mạnh bằng Bạch Triển Dược nhưng có thể miễn cưỡng đánh một trận.