Bốp! Bốp! Bốp!
Tần Hạo Hiên cắn chặt răng, độc khí tím đen càng thâm trên mặt, hắn gắng gượng giơ nắm đấm liên tục đánh vào mặt Bạch Hạc.
Bạch Hạc đáng thương, đường đường là cao thủ trận pháp Tiên Miêu cảnh tam thập diệp, có địa vị đặc biệt trong trận doanh tán tu Tường Long quốc nhưng bị đấm túi bụi chết trong tay đệ tử Thái Sơ Giáo Tiên Miêu cảnh thập diệp.
Bạch Hạc bị đánh chết, Lam Yên chạy lại lục tìm xác chết muốn tìm ra thuốc giải độc khí cho Tần Hạo Hiên, nhưng nàng tìm thật lâu không tìm ra thuốc giải.
Lúc này Bạch Triển Dược đi ra từ chỗ tối, gã rất ngạc nhiên nhìn Tần Hạo Hiên. Quái thai này còn chưa chết, vẫn ương ngạnh dùng nắm tay yếu ớt đánh chết Bạch Hạc Tiên Miêu cảnh tam thập diệp.
Tần Hạo Hiên run rẩy nằm dưới đất thấy Bạch Triển Dược đi đến lộ biểu tình vừa mừng vừa sợ, hắn như gặp cứu tinh kêu lên:
- Bạch sư huynh . . . mau . . . mau cứu ta . . . ta trúng độc . . . mau cứ ta . . . ta sắp không được . . .
Ngoài miệng Tần Hạo Hiên nói vậy nhưng trong lòng thầm tính toán Bạch Triển Dược cách mình bao xa, miệng hắn ngậm Vô Hình Kiếm tùy thời chuẩn bị đánh lén. Tất cả chỉ chờ Bạch Triển Dược đến gần.
Bạch Triển Dược nhìn bộ dạng của Tần Hạo Hiên, nở nụ cười ôn hòa nho nhã nhưng không vội đến gần. Vì Bạch Triển Dược đã thấy thủ đoạn của Tần Hạo Hiên, sức sống của tiểu tử này rất mạnh, đừng nói trên người có nhiều vết thương, bị roi độc của Bạch Hạc quất trúng, lại bị quất roi độc vào ngực, đổi lại tu tiên giả Tiên Miêu cảnh tam thập diệp khác đã chết chắc vậy mà hắn còn thở thoi thóp.
Bởi vậy Bạch Triển Dược hết sức cảnh giác, lỡ bộ dạng này của Tần Hạo Hiên chỉ là giả bộ thì sao?
Tuy Bạch Triển Dược không cho rằng Tần Hạo Hiên nhìn thấu ý đồ của gã, càng không tin hắn có sức đánh trả, nhưng gã vẫn hết sức chú ý cẩn thận.
Bạch Triển Dược thầm nghĩ:
- Hay ta dùng Hồi Xuân Thuật trước thử xem Tần Hạo Hiên bị thương thật hay giả, lỡ như hắn nhìn thấu ý đồ của ta rồi giả bộ như vậy lừa ta đi qua, âm thầm đánh lén thì chẳng phải ta lỗ to. Nếu ta lặng lẽ sử dụng Hồi Xuân Thuật chữa thương trên người hắn, vậy hắn càng sẽ không đề phòng ta, đánh lén càng dễ thành công hơn.
Nghĩ liền làm, Bạch Triển Dược lặng lẽ thi triển một Hồi Xuân Thuật. Loại Hồi Xuân Thuật này chỉ là thuật pháp cấp thấp nhất, mượn dùng linh khí vốn có trong thiên địa cầm máu chữa thương cho người bị thương. Tu tiên giả Tiên Miêu cảnh tứ thập diệp như Bạch Triển Dược thi triển Hồi Xuân Thuật nếu cẩn thận thì khó nhìn ra.
Bạch Triển Dược không vội đến gần, giả bộ nhìn bốn phía xem có kẻ địch không, tay thi triển Hồi Xuân Thuật. Hồi Xuân Thuật lặng lẽ rơi xuống người Tần Hạo Hiên, giật mình phát hiện Hồi Xuân Thuật không có tác dụng với hắn.
Bạch Triển Dược vốn rất cẩn thận càng cảnh giác, Tần Hạo Hiên không bị thương, không trúng độc nhưng lại nằm dưới đất giả bộ trúng độc bị thương nặng, rõ ràng đã nhìn ra ý đồ của gã, muốn dụ gã đi qua đánh lén.
Khi Bạch Triển Dược đến gần Tần Hạo Hiên đột nhiên ngưng tụ thần thức hình thành mũi tên vàng bắn hướng Bạch Triển Dược.
Bạch Triển Dược bị trúng mũi tên vàng quả nhiên ngây người giây lát.
Tần Hạo Hiên không chậm chạp, dù sao đối phó tu tiên giả Tiên Miêu cảnh tứ thập diệp, không thể sơ sẩy. Tần Hạo Hiên há mồm bắn ra Vô Hình Kiếm.
Làm Tần Hạo Hiên bất ngờ là khi Bạch Triển Dược bị mũi tên thần thức bắn trúng đúng là ngây người giây lát, sau đó túi thơm treo bên hông gã bắn ra luồng sáng trắng.
Bị tên thần thức của Tần Hạo Hiên bắn mơ hồ chợt óc Bạch Triển Dược tỉnh táo, thoát khỏi ngơ ngẩn.
Mọi thứ nói thì chậm nhưng Bạch Triển Dược từ ngây người đến tỉnh táo lại rất nhanh, mau đến nỗi Tần Hạo Hiên mới cầm Vô Hình Kiếm thì gã đã chú ý đến hắn.
Vô Hình Kiếm lặng lẽ hầu như rút sạch linh khí trong người Tần Hạo Hiên, từ đêm nay đến bây giờ hắn không thật sự bị thương, cảm giác tiên miêu hơi héo úa, linh lực vốn dồi dào trong kinh mạch khí hải đan điền lúc này trống rỗng.
Con ngươi Bạch Triển Dược nở to:
- Nguy hiểm!
Bạch Triển Dược đến gần Tần Hạo Hiên luôn giữ cảnh giác cao độ không ngờ Tần Hạo Hiên có thể thần thức công kích, nếu không nhờ đeo túi thơm sợ là đã gục ngã trong tay hắn.
Bạch Triển Dược càng không ngờ Tần Hạo Hiên chẳng những dùng thần thức công kích còn có sát chiêu sắc bén như vậy.
Tần Vũ Tiên Miêu cảnh tam thập diệp, có Thiên Thủ La Thiên làm sát chiêu chết vào tay Tần Hạo Hiên không oan. Nếu không phải Bạch Triển Dược biết trước ý đồ của Tần Hạo Hiên e rằng cũng chết trong tay hắn.
Bạch Triển Dược thầm nghĩ:
- Hay cho tiểu tử tâm tư kín đáo!
Động tác của Bạch Triển Dược rất nhanh, gã bất chấp giữ phong độ vội nằm sấp dưới đất, nhanh chóng lăn mười mấy vòng, trường sam trắng tinh dính nhiều bùn đất cỏ dại.
Sắc trời mờ tối hơi sáng, Bạch Triển Dược nương tia sáng mông lung thấy ngay lúc gã tránh đi, một ám khí bắn qua, nếu gã không đề phòng trước và nhìn thật kỹ thì tuyệt đối không thấy được nó.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Mười thân cây liên tiếp bị bắn thủng lộ ra cái lỗ thô cỡ cổ tay trẻ sơ sinh. Thân cây bị bắn xuyên nhưng cây vẫn sừng sững, lá cây không rụng một mảnh.
Những thân cây này nhỏ nhất cũng thô cỡ một người ôm, cho Bạch Triển Dược sử dụng linh pháp một lần xuyên thủng hơn mười thân cây không khó, nhưng tuyệt đối không làm hoàn mỹ giống Tần Hạo Hiên được.
Cảnh tượng này làm Bạch Triển Dược giật nảy mình, uy lực mạnh quá. Gã phát ra hai linh pháp biến thành rồng đỏ đánh vào người Tần Hạo Hiên.
- Phụt!
Tần Hạo Hiên hộc ngụm máu, mặt tái nhợt bay ngang qua.
Lần này Tần Hạo Hiên không giả bộ, hắn thật sự bị thương nặng nằm dưới đất không thể nhúc nhích.
Bạch Triển Dược lạnh lùng cười:
- Tiểu tử giỏi lắm, biết xuống tay trước.
Sau khi đánh bay Tần Hạo Hiên, Bạch Triển Dược nhặt Vô Hình Kiếm lên, tay nhẹ nâng ước chừng, tay thử độ bén, chợt mắt gã bắn ra tia sáng nóng bỏng.
Mắt Bạch Triển Dược lấp lóe nhìn Tần Hạo Hiên bị đánh bay hộc máu, mặt dữ tợn chất vấn:
- Tiểu tử giỏi lắm, ngươi chỉ là đệ tử nhược chủng nhập môn hai năm mà có kỳ ngộ như vậy, được đến phi kiếm loại này. Thanh phi kiếm này rơi vào tay ta thì ta có gan đánh một trận với cường giả Tiên Miêu cảnh tứ thập cửu diệp! Tần Hạo Hiên, vận may của ngươi tốt đến mức nào? Thanh phi kiếm này rất đặc biệt, tuyệt đối là bảo bối vậy mà rơi vào tay ngươi. Chậc chậc, nhưng mặc kệ thế nào hôm nay ngươi chết chắc!
Mắt Bạch Triển Dược lấp lóe lạnh lùng nhìn Tần Hạo Hiên, biểu tình điên cuồng ghen tỵ, sau đó nhìn Lam Yên che chở trước mặt Tần Hạo Hiên:
- Xéo đi, nếu không ngươi cũng phải chết!
Sử dụng Vô Hình Kiếm làm cơ thể trống rỗng không còn một giọt linh lực, tiên miêu có hơi hướm héo úa, Tần Hạo Hiên biết mình tuyệt đối không đánh lại Bạch Triển Dược, át chủ bài thần thức công kích lợi hại nhất cũng không ảnh hưởng được gã, sẽ không có kỳ tích xảy ra.
Tần Hạo Hiên không cam lòng:
- Ta phải chết sao?
Không cam lòng thì làm sao, tình thế mạnh hơn người, không thể không cúi đầu.
Tần Hạo Hiên đẩy Lam Yên che trước mặt mình ra, nói:
- Nàng mau chạy đi, nói ra tất cả sự thật cho Từ Vũ biết. Ta bám chân hắn tranh thủ thời gian cho nàng!
Bạch Triển Dược nhìn ra Tần Hạo Hiên đã nỏ mạnh hết đà, không phải giả bộ, gã cười phá lên.
Mắt Bạch Triển Dược bắn ra tia sáng lạnh:
- Tần Hạo Hiên, ngươi đừng tốn sức uổng công, ngươi cảm thấy mình còn có sức bám giữ ta sao? Nàng không chạy thoát được, sẽ không ai biết chuyện hôm nay!
Lam Yên luôn im lặng chợt mắt lóe tia quyết tuyệt, bỗng khởi động linh lực trong người. Linh lực chảy trong thân thể thúc đẩy máu sôi sục như nước sôi, làn da Lam Yên đỏ rực.
Khoảnh khắc lòng bàn tay Lam Yên xuất hiện giọt tinh huyết đỏ rực, tinh huyết tỏa sáng dưới ánh bình minh đặc biệt hấp dẫn.
Một giọt tinh huyết to bằng giọt máu bình thường nhưng màu sắc hay mùi đều nồng đậm. Mùi tinh huyết không phải máu tươi mà thơm mát đạm nhã. Nếu không biết đây là tinh huyết của dị chủng, chỉ ngửi mùi sẽ tưởng là thần đan thần dược luyện chế từ thiên tài địa bảo phát ra mùi.
Lấy giọt tinh huyết Lam Yên cô đọng làm trung tâm phạm vi mười dặm tràn ngập mùi thuốc nồng.
Tần Hạo Hiên cách tinh huyết gần nhất, trong người khô cạn không còn một giọt linh lực, tiên miêu hơi héo úa, khi hắn ngửi mùi thơm này cảm giác tinh thần phấn khởi, tốc độ phục hồi linh lực nhanh hơn nhiều.
Hình bị thương nặng ngửi mùi phát ra từ giọt tinh huyết thoáng chốc tỉnh táo lại, kêu lên:
- Tinh huyết đậm quá, đậm quá . . . nếu ăn vào chẳng những lành vết thương ngay còn có thể đột phá cảnh giới hiện có.
Bạch Triển Dược thấy cũng mắt đầy tham lam nhào lên cướp giật:
- Tinh huyết, tinh huyết của dị chủng! Tinh huyết của dị chủng có thể cho người bị thương nặng gần chết thoáng chốc khỏe mạnh, còn khiến người tạm tăng cao cảnh giới thực lực. Bảo bối như vậy dù là chưởng giáo Tiên Anh Đạo Quả cảnh cũng thèm muốn! Không được, không thể để Tần Hạo Hiên ăn, ta phải có nó!
Nhưng Lam Yên đã tính đến Bạch Triển Dược sẽ cướp giật, nàng giật phù lục đeo trên cổ xuống bóp nát ngưng tụ kết giới phòng ngự bảo vệ nàng và Tần Hạo Hiên.
Màn sáng kết giới như thác đổ hóa thành phòng ngự người nào thấy cũng biết khó phá mở.
Mắt Bạch Triển Dược đỏ rực, biểu tình tràn đầy tham lam dục vọng. Gã phải phá kết giới này! Hỡi tất cả linh lực hãy tụ lại, linh pháp Phá Thiên!
Hai tay Bạch Triển Dược bấm pháp quyết, trên trời cao trăm thước xuất hiện một cột sáng thô như cái lu với thế sập trời giáng xuống, một căn nhà cũng sẽ bị cột sáng đập nát thành phấn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Cột sáng đập vào kết giới làm màn sáng đung đưa nhưng như hòn đá ném vào trong hồ, mặt hồ gợn sóng lại không thể đánh nát màn sáng.
Sao có thể như vậy?
Bạch Triển Dược sửng sốt, công kích mạnh nhất của ta vậy mà không thể tổn thương kết giới này? Không được, ta phải nhanh chóng phá nó! Linh pháp Phá Thiên! Liên Hoàn Phá!
Hơn mười cột sáng thô to xuất hiện trên trời, chúng nó như sao băng giáng xuống.
Màn sáng kết giới rung bần bật nhưng không thật sự bị đánh tan.
Sau khi Lam Yên ngưng tụ một giọt tinh huyết nàng cứng rắn bóp miệng Tần Hạo Hiên cố khép kín không chịu mở ra, nhét tinh huyết vào miệng hắn.