Thái Sơ

Chương 637: Bọ ngựa chim sẻ và thợ săn

Chương Trước Chương Tiếp

Tình cảnh hiện giờ của Tần Hạo Hiên rất lúng túng. Phía trước có lão già tán tu Tiên Miêu cảnh tam thập diệp tuy bị thương nhưng sức chiến đấu tràn đầy, chưa thi triển sát chiêu. Phía sau có Bạch Triển Dược không ý tốt, sơ sẩy một cái sẽ hai mặt gặp địch, hắn chịu thiệt.

Hình hỏi bên tai Tần Hạo Hiên:

- Ngươi quyết định làm thế nào? Giết tán tu trước hay đối phó Bạch Triển Dược trước?

Giọng Tần Hạo Hiên âm lạnh đầy sát khí nói:

- Bạch Triển Dược muốn mạng của ta thì ta đành lấy mạng của hắn. Nhưng trước khi giết hắn phải xử tán tu tam thập diệp đã, nếu không trong ổ chúng ta làm phản, người ngoài ẩn núp đánh lén nhặt của rơi, ta sẽ nguy hiểm.

Giọng Hình đầy lo lắng đề nghị:

- Bây giờ ta bị thương không thể thi triển Long Ma Kim Thân, tuy ngươi có sức chiến đấu sánh ngang Tiên Miêu cảnh tam thập diệp nhưng không đấu lại Bạch Triển Dược, hắn là tu tiên giả tứ thập diệp. Hay chúng ta khởi động Vạn Lý Phù trốn đi?

Mắt Tần Hạo Hiên lóe sát ý nói:

- Không được, Bạch Triển Dược lòng muông dạ thú, không thể để hắn tiếp tục sống sót, nếu hắn ở lại bên cạnh Vũ muội muội sẽ làm chuyện không tốt cho nàng. Ta không thể trốn!

Hình buông tiếng thở dài, biết rõ chuyện gì dính dáng đến Từ Vũ là Tần Hạo Hiên tuyệt đối không chùn bước.

Hình nói:

- Vậy bây giờ ngươi tính làm gì?

Tần Hạo Hiên ngẫm nghĩ, nói:

- Trước tiên giết lão già tán tu rồi tìm cách đánh lén Bạch Triển Dược. Bây giờ Bạch Triển Dược chưa biết chúng ta đã nhìn ra ý đồ của hắn, đinh ninh mình ngụy trang rất tốt. Ta giả bộ đánh lưỡng bại câu thương với tán tu, bị thương nặng ngã xuống đất không dậy nổi làm hắn thả lỏng cảnh giác, chỉ cần hắn đến gần là ta sẽ dùng Vô Hình Kiếm giết hắn!

Hình ngẫm nghĩ, Tần Hạo Hiên tâm tư kín đáo, vội vàng nghĩ ra kế sách này tuyệt đối không có vấn đề. Nhưng Bạch Triển Dược dù gì là tu tiên giả Tiên Miêu cảnh tứ thập diệp, thực lực mạnh hơn xa Tần Hạo Hiên, dù đánh lén thì xác suất thành công không cao.

Tần Hạo Hiên vừa chạy như điên vừa nói với Hình:

- Thật ra ngươi có thể giúp ta.

Hình ngạc nhiên há hốc mồm. Hình hiểu rõ tình hình của mình nhất, giờ bị thương ma lực trong người hao hết, đừng nói thi triển Long Ma Kim Thân giúp đối phó Bạch Triển Dược, muốn thi triển Chân Ma Biến thành hình người chạy trốn cũng không làm được thì giúp Tần Hạo Hiên cách nào?

Nhưng Hình không ngốc, thấy khóe môi Tần Hạo Hiên cong lên gian xảo, liên tưởng hắn nói muốn giả bộ bị thương nặng liền hiểu ra:

- Ngươi . . . ngươi chắc không phải lại muốn lấy ta làm mồi nhử, để ta bị tán tu đánh máu tươi đầm đìa khiến Bạch Triển Dược cho rằng ngươi bị thương nặng nên thả lỏng cảnh giác đi?

Tần Hạo Hiên khen:

- Ngươi càng lúc càng thông minh, ta cảm giác mình ngày càng thích ngươi!

Hình nóng nảy:

- Khốn kiếp, không chơi kiểu đó! Ngươi làm vậy là dồn ta vào chỗ chết! Ngươi đã quên tình bạn sâu đậm của chúng ta sao?

Tần Hạo Hiên bị thương tuy nặng nhưng chưa đến mức nguy hiểm, mỗi tội Tần Hạo Hiên muốn ngụy trang ra vẻ bị thương nặng vậy Hình phải ói ra mấy cân máu mới được. Thân thể ma mạnh đến đâu cũng không chịu nổi lăn qua lộn lại như thế.

Giọng Tần Hạo Hiên vô cùng kiên định nói:

- Ta chưa bao giờ quên, hai chúng ta là chiến hữu tốt giao sống chết cho nhau, nên ngươi hãy tin tưởng ta, ta có chừng mực! Hơn nữa nếu ta không thể đánh lén giết Bạch Triển Dược thì hắn sẽ giết chúng ta, khi đó dù là ngươi hay ta đều khó thoát khỏi cái chết. Hôm nay ngươi bị thương rồi ta sẽ cho bồi thường.

- Được rồi, ngươi đã nói vậy thì ta khó nói thêm gì nữa.

Hình biết Tần Hạo Hiên nói đúng, nếu Bạch Triển Dược muốn giết hắn, Hình biến thành khôi giáp bám trên người hắn sẽ chết trước. Tần Hạo Hiên còn đồng ý bồi thường bị thương, điều này làm Hình trả lời bình tĩnh hơn.

Nhưng Hình nói câu kế khiến Tần Hạo Hiên dở khóc dở cười:

- Giờ ta bám trên người của ngươi không thể biến về hình người, ngươi tuyệt đối đừng hại chết ta! Nếu không thì bồi thường của ngươi chỉ có thể dùng cho thăm mộ.

Giọng Tần Hạo Hiên kiên quyết như thể tình bạn của họ hết sức vững chắc:

- Ngươi yên tâm, có chết chúng ta cùng chết!

Hình chửi thầm:

- Bà nội nó, ai muốn chết chung với ngươi?

Ngoài miệng Hình nghiêm nghị nói còn trơn tru hơn Bạch Triển Dược:

- Nếu hai huynh đệ chúng ta chết chung cũng xứng với tình bằng hữu vĩ đại giữa chúng ta! Bằng hữu, nếu sống sót ngươi phải cho phép ta ăn mười tán tu để an ủi tâm linh, đêm nay quá kích động.

Tần Hạo Hiên không tỏ ý kiến, vì hắn đã thấy bóng lưng tán tu chạy đằng trước.

Lão nhân tán tu bị thương không nặng nhưng đối mặt Tiên Miêu cảnh thập diệp mà sức chiến đấu bằng Tiên Miêu cảnh tam thập diệp, Tần Hạo Hiên gian xảo còn hơn hồ ly làm lão không có tự tin. Huống chi có Bạch Triển Dược Tiên Miêu cảnh tứ thập diệp, nên lão bỏ lại người khác, bản thân chạy trốn sống sót mới là tất cả.

Lão nhân chạy trốn, Tần Hạo Hiên rượt theo, hai người một chạy một đuổi không lâu sau ra phạm vi vương đô đi tới vùng hoang vắng.

Tố chất cơ thể Tần Hạo Hiên mạnh hơn xa lão nhân tán tu, khi đuổi kịp rồi hắn dồn sức chạy nhanh mấy bước vượt qua trước mặt lão.

Lão nhân tán tu biết mình không chạy thoát thế là dừng bước, linh lực chuyển động trên người, bấm thủ thế chuẩn bị tùy thời tấn công Tần Hạo Hiên.

Lão nhân run giọng nói:

- Người trẻ tuổi, nếu ngươi thả ta thì Bạch Hạc này nhất định sẽ báo đáp ngươi. Ngươi có thể nghe ngóng thử, Bạch Hạc ta cũng rất nổi tiếng trong tán tu Tường Long quốc. Nếu ngươi thả ta thì ta cho ngươi một vạn viên hạ tam phẩm linh thạch, nhưng bây giờ ta đã không có linh thạch trong người, nếu ngươi giết ta thì đừng hòng được đến linh thạch!

Nếu đuổi theo lão là tu tiên giả Tiên Miêu cảnh thập diệp bình thường, dù là đệ tử đích truyền của chưởng giáo Thái Sơ Giáo thì sao, Bạch Hạc sẽ một bàn tay đập chết người. Nhưng Tần Hạo Hiên trước mắt có sức chiến đấu khủng bố bằng Tiên Miêu cảnh tam thập diệp, đối mặt nhân vật khủng khiếp như vậy Bạch Hạc không có nắm chắc tất thắng. Lỡ Bạch Triển Dược tứ thập diệp cũng đuổi theo thì lão chết chắc.

Nên Bạch Hạc lấy thù lao một vạn viên hạ tam phẩm linh thạch dụ dỗ Tần Hạo Hiên tha cho lão một lần. Đừng nói với tán tu, dù là với đệ tử Thái Sơ Giáo thì một vạn viên hạ tam phẩm linh thạch là con số lớn.

Nhưng Bạch Hạc không biết rằng người lão cố dụ dỗ là phú ông có tiền trăm vạn.

Trong khi Bạch Hạc nói chuyện Lam Yên đã đi tới sau lưng Tần Hạo Hiên, yên lặng nhìn hắn đối phó tán tu Tiên Miêu cảnh tam thập diệp, tùy thời chuẩn bị giúp đỡ.

- Cẩn thận, Bạch Triển Dược cũng đi theo, đang núp trong cây cối bên tay trái, che giấu hơi thở rất xảo diệu.

Nếu không có Hình nhắc nhở bên tai Tần Hạo Hiên tuyệt đối không phát hiện ra.

Bạch Triển Dược đã đến vậy thì diễn kịch thôi.

Tần Hạo Hiên giả bộ không biết gì, hắn lạnh lùng nói:

- Một vạn viên hạ tam phẩm linh thạch? Ta không quan tâm, chỉ cần ngươi nói cho ta biết tại sao đêm nay các ngươi phái người ám toán chúng ta ở Triêu Hà Sơn? Các ngươi làm sao lấy được tin tức?

Bạch Hạc sửng sốt, vẻ mặt hoang mang hỏi:

- Ám toán các ngươi ở Triêu Hà Sơn? Có sao?

Bạch Triển Dược núp trong bóng tối thầm nghĩ:

- Xem ra Tần Hạo Hiên không nghi ngờ ta, với tầm mắt của hắn không thể nào nhận ra cái gì, còn muốn tìm manh mối từ Bạch Hạc? Hắn không biết Bạch Hạc là người trong hang ổ vương đô, mấy tán tu đánh lén ở Triêu Hà Sơn chỉ là người trong chỗ liên lạc chi nhánh, bọn họ đi Triêu Hà Sơn mai phục chúng ta sao có thể nói cho người trụ sở chính biết?

Bạch Triển Dược núp trong bóng tối thầm đắc ý.

Biểu tình của Tần Hạo Hiên càng nghiêm túc, mắt tràn ngập sát ý:

- Bạch Hạc, ngươi nói ra thì ta sẽ cho ngươi toàn thây, nếu không nói ta sẽ cho ngươi chết không toàn thây!

Lời của Tần Hạo Hiên làm Bạch Hạc rất tức giận:

- Ta khi nào phái người đi ám toán ngươi? Ta còn không biết ngươi tên là gì!

Bạch Hạc nói xong đảo tròng mắt thầm nghĩ:

- Không lẽ là nhóm Tần Vũ làm? Nhưng nếu là họ làm thì sao tiểu tử này còn sống đến bây giờ?

Nghe Bạch Hạc tức giận phản bác, Tần Hạo Hiên cười lạnh ném ra một huy chương thân phận lục từ người Tần Vũ, nói:

- Đây là người của các ngươi đúng không?

Bạch Hạc nhìn huy chương thiết quay tròn dưới chân, suýt lồi tròng mắt, lão nhận ra đó là huy chương thân phận của Tần Vũ.

Bạch Hạc dồn dập ngạc nhiên hỏi:

- Hắn . . . Hắn đâu? Hắn ở đâu? Nếu là hắn giết các ngươi thì sao ngươi sống được? Thiên Thủ La Thiên của hắn dù mai phục cường giả Tiên Miêu cảnh tứ thập diệp cũng có thể an toàn rút lui.

Tần Hạo Hiên trả lời nhẹ tênh:

- Đã chết, bị ta giết.

Bạch Hạc hút không khí, lão biết nếu Tần Vũ ám sát Tần Hạo Hiên vậy người trước mắt chắc chắn rất quan trọng, thực lực rất mạnh, tuyệt đối không thể đấu cứng với hắn, phải đánh nhanh rút gọn.

Nếu không thì không trốn thoát, đánh không thắng lão chết chắc.

Bạch Hạc nghiến răng chợt ngưng tụ một đao khí Khai Thiên Trảm, Khai Thiên Trảm là linh pháp thời gian thi pháp ngắn nhất, uy lực không lớn nhưng vận dụng tốt thì có thể giết người.

Lam Yên ở sau lưng Tần Hạo Hiên hét to:

- Cẩn thận!

Nhưng vẫn chậm một bước, đao khí màu tím đỏ chợt chém vào người Tần Hạo Hiên, chém nát linh lực hộ thể. Tần Hạo Hiên bị tấn công đột nhiên biểu tình ‘hốt hoảng’ lùi nhanh ra sau.

Nhưng tốc độ của Tần Hạo Hiên chậm chút, đao khí tím đỏ chém rách linh lực hộ thể, chém rách khôi giáp, dường như để lại miệng vết thương lớn trên người hắn, máu phun ra.

Bạch Triển Dược núp trong bóng tối cau mày. Tần Hạo Hiên dường như đánh thế nào cũng không chết, lúc trước bị thương nặng hai lần chảy nhiều máu như vậy vẫn bình thản như không có thể giết chín tán tu, làm Bạch Hạc Tiên Miêu cảnh tam thập diệp sợ đến xoay người bỏ chạy. Giờ bị Bạch Hạc chém một đao vào ngực nhưng hắn chỉ lảo đảo chứ chưa ngã.

Bạch Triển Dược cười vui vẻ:

- Xem ra hắn không chống chọi được bao lâu!

Bạch Hạc không ngờ mình đánh lén một chiêu đã thành công, nhưng ngẫm lại lúc trước Tần Hạo Hiên bị thương rất nặng, giờ thương càng thêm thương, bước đi lảo đảo.

Bạch Hạc vui vẻ bá khí quát to:

- Chịu chết đi!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)