Đám tu tiên giả hai trận doanh luôn gai mắt nhau rốt cuộc hỗn chiến.
Trong phút chốc các loại linh pháp bay tứ tung, phù thú chạy đầy đất, máu phun tung tóe. Một số dân cư thành phế tích trong hỗn chiến hơn năm mươi tu tiên giả, may mắn bình dân ở gần phát hiện nơi này có các tiên nhân đánh nhau đã sợ trốn thật xa nên không vạ lây vô tội.
Tuy hai bên không đông người, không giống ở Thất Trượng Uyên hai bên có hơn trăm người, nhưng nơi này đồ sộ thảm liệt cao hơn chiến trường Thất Trượng Uyên. Chiến trường Thất Trượng Uyên đa phần là đánh lén và phản đánh lén, nhiều nhất mười mấy người hỗn chiến. Chỗ này một lần năm mươi người đánh túi bụi, hai bên sức chiến đấu ngang ngửa nhau, về mức độ thảm liệt tuyệt đối cao hơn chiến trường Thất Trượng Uyên.
Bạch Triển Dược muốn mượn tay tán tu giết Tần Hạo Hiên, nên gã sẽ không giết hết tán tu trước khi hắn chết. Tần Hạo Hiên luôn ở bên cạnh Từ Vũ, thường ra tay giúp nàng, gã giả vờ bị mấy tán tu bám chân, kiệt sức không thể phá vòng vây.
Các tiểu đệ của Bạch Triển Dược giả bộ tức giận liều mạng nhưng có gã ra hiệu, bọn họ đánh nhau hơi nương tay. Mặt ngoài đánh thảm liệt nhưng thật ra đệ tử Thái Sơ Giáo không dùng sát chiêu mạnh nhất, mỗi người chỉ bám chân một tán tu, cố ý chừa ra mười mấy tán tu cho Tần Hạo Hiên, Lam Yên, Hình.
Có tán tu không muốn qua bên Tần Hạo Hiên? Bạch Triển Dược cố ý vỗ một chưởng đẩy người ta qua, tán tu không bị thương, có đầy đủ sức chiến đấu giết Tần Hạo Hiên.
Bởi vậy thật sự thảm liệt là khu vực bên Tần Hạo Hiên.
Giết mười bốn tán tu, Lam Yên bị hai người bám chân, còn lại mười tán tu có Bạch Triển Dược và các tiểu đệ cố ý xua đuổi đều đánh Tần Hạo Hiên, người mạnh nhất có cường giả Tiên Miêu cảnh tam thập diệp.
Từ Vũ thấy Tần Hạo Hiên bị một đám tán tu bao vây, lão nhân Tiên Miêu cảnh tam thập diệp mạnh nhất cũng tham gia vào. Từ Vũ sốt ruột muốn đi hỗ trợ, nhưng Bạch Triển Dược ra hiệu, hai tiểu đệ giả bộ bị thương được người khác che chở rút ra vòng chiến, hai tán tu rảnh tay bám chân Từ Vũ.
***
Tần Hạo Hiên bị mười tán tu bao vây công kích, ánh mắt lạnh lùng, sát ý lẫm nhiên.
Đám tán tu nhìn Tần Hạo Hiên người đẫm máu tức là bị thương, giết hắn dễ như chơi.
Tần Hạo Hiên rít qua kẽ răng:
- Các vị, ta là Thái Sơ Tần Hạo Hiên. Nhanh chóng rời đi, việc này bỏ qua. Nếu không . . . hôm nay các ngươi đừng ai mơ rời khỏi đây!
Từng đợt linh pháp vòng quanh ngón tay, Tần Hạo Hiên như mãnh thú bị dồn vào đường cùng.
Người có tên cây có bóng.
Cái tên Tần Hạo Hiên thốt ra, mười mấy tán tu rùng mình.
Đệ tử Thái Sơ rất nhiều, nhưng đệ tử Tiên Miêu cảnh hiện giờ nổi tiếng nhất trong tán tu Tường Long quốc là Tần Hạo Hiên. Người này được đặt biệt danh Huyết Thủ Tu La!
Không ai ngờ đụng phải sát tinh tại đây.
Giờ phút này đám tán tu dần hiểu tại sao đánh mãi không làm thịt được tu sĩ nhỏ Thái Sơ, hóa ra là ‘mãnh thú’.
- Giết chết Tần Hạo Hiên ở Thông Thiên quan xem như lập công lớn. Các huynh đệ, liều!
- Đúng vậy! Hắn nói tha cho chúng ta? Các ngươi tin không? Hắn là Huyết Thủ Tu La Tần Hạo Hiên!
Huyết Thủ Tu La? Đó là gì?
Tần Hạo Hiên thầm tò mò.
Tán tu chỉ huy bốn con phù thú to như căn nhà xông hướng Tần Hạo Hiên, mấy tán tu khác phát động linh pháp công kích.
Lửa cháy, đao phong hỗn hợp hình thành hung uy vô tận.
Mọi người đều biết đối mặt Tần Hạo Hiên tuyệt đối không nương tay, đánh ra tất sát mạnh nhất.
Lão nhân tán tu Tiên Miêu cảnh tam thập diệp một Khoách Linh Trận giết năm đệ tử Thái Sơ Giáo, đánh Bạch Triển Dược chật vật không chịu nổi. Hình như Bạch Triển Dược bị thương, bị mấy tán tu Tiên Miêu cảnh hai mươi mấy diệp bám giữ không thoát ra được, làm đám tán tu tăng cao niềm tin, sinh ra ý nghĩ giết đám đệ tử Thái Sơ Giáo này.
Nếu không trải qua rèn luyện sống chết mấy trăm lần trong ảo cảnh thức hải, khi đối diện mười tán tu này, trong đó lợi hại nhất có cường giả Tiên Miêu cảnh tam thập diệp chắc chắn Tần Hạo Hiên sẽ không biết làm sao, hoảng loạn đánh thua ngay. Còn bây giờ mặt hắn trầm như nước, hết sức bình tĩnh.
Bốn con phù thú lao đến, Tần Hạo Hiên chỉ dùng lực lượng Thất Tinh Khai Dương, chân đạp thất tinh thân như cành liễu nhẹ nhàng tránh thoát bốn con phù thú công kích. Tần Hạo Hiên nhanh như tia chớp xông tới trước mặt một tán tu, giải phóng lệ quỷ phong ấn trong cánh tay trái.
Lệ quỷ màu đen to bằng căn nhà đột nhiên xuất hiện.
Bốp!
Lệ quỷ Tiên Miêu cảnh nhị thập ngũ diệp một chiêu đánh nát đầu tán tu chỉ có Tiên Miêu cảnh nhị thập tứ diệp.
Óc trắng máu loãng đỏ bắn trúng người Tần Hạo Hiên và chín tán tu xung quanh.
Khóe môi Tần Hạo Hiên cong lên biểu tình hung ác. Lão nhân Tiên Miêu cảnh tam thập diệp sau lưng Tần Hạo Hiên đã đánh linh pháp vào lưng hắn. Sau lưng Tần Hạo Hiên như có mắt, hắn nhẹ nhàng bước sang trái một bước né thoát linh pháp của lão trong đường tơ kẽ tóc.
Tán tu khác không ngừng lại, một tán tu khoảng Tiên Miêu cảnh nhị thập thất diệp ỷ vào cảnh giới thực lực cao hơn Tần Hạo Hiên trực tiếp ngưng tụ một Khai Thiên Trảm tím đen, đao khí sắc bén chém hướng Tần Hạo Hiên như muốn chém hắn thành hai nửa.
Tần Hạo Hiên cười lạnh thi triển Định Thiên Côn, gậy dài màu vàng nằm trong tay hắn, gậy quét qua nghênh hướng Khai Thiên Trảm.
Tán tu này tuy thực lực mạnh, cao hơn Tần Hạo Hiên mười bảy diệp cảnh nhưng uy lực Khai Thiên Trảm kém xa Định Thiên Côn. Độ cứng cơ thể tu tiên giả không chiếm ưu thế khi so với Tần Hạo Hiên.
Quan trọng hơn tiên ma chủng ngưng tụ Định Thiên Côn cao tới mức không tưởng tượng nổi. Tần Hạo Hiên tu luyện có hai năm, uy năng tiên ma chủng bất giác nở rộ, nhưng bản thân hắn cũng không biết.