Bạch Triển Dược nhìn người Tần Hạo Hiên đẫm máu, nỗi lòng phức tạp. Nếu không có Tần Hạo Hiên xả thân nhào qua thì Từ Vũ bị nổ không chết cũng thương nặng. Tần Hạo Hiên có chút chân tình thật lòng với Từ Vũ, nhưng xem cả người hắn đẫm máu, dù tấm lòng thật bằng vàng cũng sẽ chết.
Từ Vũ bò dậy bất chấp mình có bị thương hay không, nàng nhìn Tần Hạo Hiên cản dư uy vụ nổ thay mình trên người đẫm máu, nàng vừa kinh vừa sợ ứa nước mắt, nức nở run giọng hỏi:
- Hạo Hiên ca ca, Hạo Hiên ca ca có sao không? Có sao không? Hạo Hiên ca ca, mau tỉnh lại . . .
Từ Vũ kêu mấy câu, Tần Hạo Hiên hơi choáng váng nhanh chóng mở mắt ra, nhìn nàng khóc sướt mướt lòng hắn cảm động.
Vì không làm Từ Vũ lo lắng, Tần Hạo Hiên cố gắng làm giọng nói khỏe mạnh:
- Không sao, ta không có gì.
Thấy Tần Hạo Hiên tỉnh lại, giọng nói bình thường hùng hậu Từ Vũ mới yên lòng chút, thút thít nói:
- Hạo Hiên ca ca sao ngốc vậy, sau này ca ca không được xúc động như vậy nữa. Mau nhìn xem có bị thương gì không . . .
Tần Hạo Hiên mỉm cười, lắc đầu xác nhận hắn không bị thương. Tần Hạo Hiên không nói dối, hắn chỉ bị dư uy vụ nổ làm choáng váng chứ không trầy trụa gì, Hình biến thành áo giáp bảo vệ hắn thì bị thương, máu trên người hắn là của Hình.
Sau khi Hình ăn tán tu thì thực lực mạnh mẽ rất nhiều, nhưng công kích vừa rồi dù là Bạch Triển Dược Tiên Miêu cảnh tứ thập diệp cũng không chịu nổi, có thể tưởng tượng uy lực dữ dội. Hình dù có Long Ma Kim Thân hộ thể nhưng đến nay mới luyện thành Long Ma Kim Thân đệ nhất trọng. Dù Long Ma Kim Thân là một trong mười công pháp phòng ngự đỉnh cao nhất U Tuyền Minh Giới nhưng mới luyện đệ nhất trọng, lực phòng ngự mạnh đến đâu cũng có giới hạn.
Hình biến thành giáp nhe răng nhếch miệng nói bên tai Tần Hạo Hiên:
- Tổ cha nó! Đau chết lão tử, lão tử bị thương . . .
Hình chưa lải nhải xong lão nhân trong Khoách Linh Trận lại hành động, lần này thi triển linh pháp cấp thấp Bách Nhẫn Kiếm.
Trong phút chốc Bách Nhẫn Kiếm hóa thành mưa kiếm đầy trời, không gian tràn ngập tiếng rít sắc bén của kiếm khí.
Tần Hạo Hiên nhìn lão nhân lại hành động thì túm Từ Vũ xông hướng Lam Yên, lấy thân thể của mình che chở hai thiếu nữ sau lưng, liên tục bóp nát mấy bùa hộ mệnh lục, kêu Hình thi triển Long Ma Kim Thân.
Hình cảm nhận kiếm khí phô thiên cái địa, mắt đỏ rực quát:
- Tổ cha nó! Tần Hạo Hiên, ngươi muốn hại chết ta sao!
Hình vốn muốn trách Tần Hạo Hiên mấy câu nhưng chợt ngậm miệng lại, liều mạng vận chuyển Long Ma Kim Thân. Hình biết nếu không vận dụng Long Ma Kim Thân thì không chỉ mình Tần Hạo Hiên, Từ Vũ, Lam Yên chết, dù Hình có ma thể mạnh mẽ cũng chết chắc.
Nhìn linh pháp được Khoách Linh Trận mở rộng uy lực phát ra thanh thế là đoán được lực công kích của nó sánh bằng cường giả Tiên Miêu cảnh tứ thập nhị, tam diệp dốc hết sức đánh một kích.
Bách Nhẫn Kiếm, tên như ý nghĩa, tổ hợp từ một trăm mũi kiếm, uy lực mỗi mũi kiếm yếu hơn Khai Thiên Trảm một chút nhưng ưu điểm là số lượng nhiều.
Nếu là trước kia Bạch Triển Dược có thể nhẹ nhàng đỡ Bách Nhẫn Kiếm, nhưng bây giờ thì khác.
Tán tu Tiên Miêu cảnh tam thập diệp dốc hết sức thi triển, có Khoách Linh Trận mở rộng uy lực gấp mười lần, trăm mũi kiếm xuất hiện trong không trung, mỗi mũi kiếm lóe tia sáng âm lạnh, sát khí khiếp người làm xương sống Bạch Triển Dược lạnh lẽo, sợ teo tim.
Lão nhân quát to:
- Chịu chết!
Linh lực Khoách Linh Trận bảo vệ nhóm tán tu bị điên cuồng hấp thu sau đó tán loạn, lão nhân giang hai tay, trăm luồng linh lực hình thành mũi kiếm điên cuồng xoay tròn. Trăm mũi kiếm cùng xoay tít chấn không gian vặn vẹo, phát ra tiếng vù vù như sấm rền.
Mặt lão nhân đầy sát khí vung hai tay:
- Giết!
Trăm mũi kiếm bắn ra xé rách trời đêm, từng tia điện tốc độ siêu nhanh bao trùm phạm vi công kích năm dặm.
Đối mặt công kích mạnh nhất không chừa ai của lão nhân, tất cả đệ tử Thái Sơ Giáo mặt biến sắc, biểu tình trầm trọng chưa từng có. Bọn họ cùng lúc thi triển thủ đoạn giữ mạng mạnh nhất.
Quả cầu lửa đánh Bạch Triển Dược bị thương nhẹ, dư uy đã làm đệ tử Thái Sơ Giáo chật vật không chịu nổi, có mấy người bị thương nặng hôn mê. Giờ trăm kiếm khí Bách Nhẫn Kiếm bắn tới gần không tha cho ai, nếu không thi triển thủ đoạn bảo vệ mạnh nhất thì sẽ chết tại đây.
Trong phút chốc các loại màn sáng phòng ngự, linh pháp phòng ngự lóe sáng trên người các đệ tử Thái Sơ Giáo. Có đệ tử dồn hết sát chiêu, phù thú cố ngăn trăm mũi kiếm.
Nhưng sát chiêu, phù thú đánh qua tiếp xúc mũi kiếm xung phong đã bị dễ dàng cắt nát, trừ giảm chậm thế công của mũi kiếm ra không có tác dụng gì khác.
Bạch Triển Dược liên tục thi triển vào linh pháp phòng ngự mạnh nhất của mình, bóp nát một bùa hộ mệnh lục. Bạch Triển Dược liếc Từ Vũ được Tần Hạo Hiên che sau lưng, lại nhìn mấy màn sáng phù lục lực phòng ngự thấp trước mặt Tần Hạo Hiên, gã thầm than tiêu rồi, lần này Từ Vũ chạy trời không khỏi nắng.
Bạch Triển Dược có muốn bảo vệ Từ Vũ cũng bất lực, vì bản thân gã còn không lo xong, trừ phi sử dụng đạo phù mà gã tốn nhiều công sức luyện chế ra.
Đạo phù là cường giả tu tiên sử dụng chân nguyên bản mệnh luyện chế, uy lực to lớn, vô cùng quý giá, điều kiện luyện chế và tài liệu cần thiết rất nghiêm khắc. Thiên phú của Bạch Triển Dược rất tốt, được sư phụ thích, nên hay cho gã tài liệu luyện chế đạo phù. Bạch Triển Dược mất năm năm mới luyện ra một cái, nếu dùng hết thì sư phụ sẽ không cho gã phần tài liệu thứ hai.
Đang lúc Bạch Triển Dược do dự chợt có tiếng hét thảm: