Tần Hạo Hiên thầm nghĩ trong thời gian này lại mọc tiên diệp, thực lực cảnh giới cao hơn trước, hai lệ quỷ có thể tăng thực lực lần thứ hai. Dựa vào Nạp Âm Thuật tuy có thể tăng cao thực lực lệ quỷ nhưng tốc độ không nhanh, hơn nữa khi thi triển gió âm vù vù làm hắn ghét, dùng một lần rồi ít khi thi triển. Còn giết người thường cưỡng ép thu quỷ hồn, không nói đến Thái Sơ Giáo nghiêm ngặt cấm, dù cần làm thì Tần Hạo Hiên sẽ không làm như vậy, nên hắn mãi chưa tăng cao thực lực cho hai con lệ quỷ. Giờ có nhiều oan hồn trong bình này, Tần Hạo Hiên không ngại tăng thực lực cho hai con lệ quỷ.
Thấy Tần Hạo Hiên có được thứ mình thích thì Hình cũng thèm, đến gần đả kích hắn:
- Có gì mà không tệ? Những oan hồn dã quỷ phàm tục bình thường tác dụng rất nhỏ, một bình quỷ hồn đầy không có bao nhiêu lệ khí. Nếu ngươi thật sự muốn thì nên đi mấy chỗ lăng mộ đế vương vơ vét oan hồn.
Tần Hạo Hiên nhét bình lục nhỏ vào ngực, tiếp tục lục tìm xác ba tán tu, nói với Hình:
- Ngươi nói tiếp đi.
- Hoàng đế quốc gia thế tục các ngươi thích nhất xây lăng tẩm sau khi chết cho mình, vì giữ bí mật mười mấy vạn công tượng xây lăng tẩm cuối cùng bị nhốt bên trong chôn sống. Hơn nữa hoàng đế lão nhân các ngươi thường mang theo nhiều người chôn cùng, những người đó chôn sống trong lăng tẩm sẽ biến thành lệ quỷ lệ khí rất nặng, có lẽ còn tiến hóa thành quỷ binh. Lăng tẩm lợi hại chút có tiến hóa ra quỷ tướng hay lợi hại hơn nữa, nên nhiều kẻ đào mộ trộm mộ đều chết trong mộ, đó là vì trong những lăng mộ này có nhiều lệ quỷ.
Hình chép miệng:
- Một số nơi không phải lăng mộ nhưng là chỗ chôn công cộng lớn, ví dụ triều đình phàm nhân các ngươi điều động dân phu xây dựng đường song, thành trì, cung điện, các công trình làm nhiều người mệt chết bệnh, oan hồn chôn chung một chỗ lâu dần sẽ thành lệ quỷ.
Tần Hạo Hiên nheo mắt hỏi:
- Nếu thật sự có quỷ lợi hại như vậy, quỷ là vật vô hình, chúng nó sẽ cam nguyện bị nhốt dưới lòng đất mà không gây họa nhân gian sao?
Tần Hạo Hiên lại tìm ra mấy viên linh thạch nhét vào ngực.
Hình mượn chuyện công kích Tần Hạo Hiên:
- Nên mới nói người một lòng tu tiên không quan tâm chuyện khác, đầu gỗ thẳng ruột ngựa! Mấy chỗ đó hội tụ thành lệ quỷ lợi hại nhưng sẽ không để mặc chúng nó gây họa nhân gian! Lăng mộ, chỗ chôn đông người thường sẽ mời tu tiên giả thi pháp trấn áp, bày một linh trận trấn quỷ luyện hóa oan hồn. Nhưng cũng vì vậy thúc đẩy ra nhiều lệ quỷ lợi hại, những lệ quỷ không ngừng ăn quỷ hồn khác lớn mạnh hồn thể của mình, chịu đựng linh trận luyện hóa đau đớn, chẳng những không bị luyện hóa ngược lại thực lực càng thêm mạnh mẽ, nhưng bị nhốt trong trận khó chạy thoát.
Nghe Hình nói, Từ Vũ làm đế sư mấy tháng cảm thán rằng:
- Đúng rồi, trong Tường Long quốc cũng có mấy chục linh trận trấn quỷ, có mấy cái đã trấn áp mấy ngàn năm. Một cái là chỗ chôn công cộng khi Tường Long quốc khai quốc điều động dân phu xây dựng vận hà, một cái là lăng tẩm của khai quốc hoàng đế. Hai linh trận này mỗi cách trăm năm phải gia cố một lần, mấy trăm năm qua lệ quỷ trong linh trận chẳng những không bị luyện hóa ngược lại càng lợi hại. Nếu chúng nó xông ra ngoài không biết nguy hiểm đến mức nào.
Hình và Từ Vũ nói làm Tần Hạo Hiên hơi động lòng. Nếu có thể thu những quỷ này cho mình dùng, tăng mạnh thực lực của quỷ binh thì tốt biết mấy. Nhưng giờ còn bận tôi luyện trong hồng trần, hắn không có thời gian làm mấy thứ đó.
Tần Hạo Hiên vỗ bình lục nhỏ trong ngực, khẽ thở dài:
- Đáng tiếc không có thời gian, không thì rất muốn kiến thức.
Thở dài xong Tần Hạo Hiên thầm quyết định khi nào rảnh sẽ đi thu chút lệ quỷ tăng mạnh thực lực cho quỷ binh của mình, trước mắt thì ưu tiên tìm manh mối tại sao tán tu đánh lén hắn.
Bạch Triển Dược thấy cảnh này nhướng chân mày, gã cũng hơi muốn những quỷ hồn.
Thái Sơ Giáo không ngăn cản đệ tử luyện quỷ, chỉ cần không phải mình giết vô tội lung tung thu quỷ hồn thì sư môn không cấm. Quỷ hồn đối với tu tiên giả không chỉ là luyện chế quỷ nô còn có nhiều diệu dụng khác. Ví dụ đôi khi luyện đan cần âm hỏa ôn dưỡng, nhưng âm hỏa rất thưa thớt, làm sao bây giờ? Ném quỷ hồn vào đan lô làm mồi lửa là có thể mô phỏng ra âm hỏa cấp thấp nhất, luyện chế ra đan dược hiệu quả kém hơn đan dược luyện bằng âm hỏa thật nhưng còn hơn là không luyện được.
Bọn họ nhìn Tần Hạo Hiên thu gom chiến lợi phẩm xong rồi vẫn cẩn thận sờ soạng xác chết thì lấy làm lạ.
Lam Yên nói:
- Tần Hạo Hiên, chắc ngươi ngươi mê xác chết đi? Ngươi đã lục hết đồ hơi tốt chút trên người chúng rồi, còn đang sờ mó cái gì?
Bạch Triển Dược ra tiếng nhắc nhở:
- Tần sư đệ, hơn một canh giờ nữa là mặt trời mọc, nếu không leo lên chúng ta sẽ không theo kịp. Còn nửa đường núi phải leo lên đỉnh.
Tần Hạo Hiên ngẩng đầu lên nghiêm túc nói:
- Ta đang tìm manh mối, ta muốn biết tại sao chúng biết hành tung của chúng ta, vì sao mai phục ở đây.
Nghe Tần Hạo Hiên nghiêm túc trả lời Lam Yên không nói gì thêm. Lam Yên và Từ Vũ đi xa chút, vì đứng gần xác chết mùi máu nồng. Hình thì hào hứng hỗ trợ. Tim Bạch Triển Dược rớt cái bịch, hơi lo bị Tần Hạo Hiên tìm ra đầu mối gì, nhưng gã không thể nói đừng tìm, làm vậy càng chọc người nghi ngờ.
Tần Hạo Hiên lục tìm xác chết một lúc chợt nói:
- Tìm được manh mối rồi!
Tim Bạch Triển Dược thít chặt, lòng dâng lên sát khí. Nếu không phải Từ Vũ ở đây thì Bạch Triển Dược đã xuống tay giết Tần Hạo Hiên ngay lúc này. Tiếc rằng nếu Bạch Triển Dược ra tay thì phải giết luôn Từ Vũ, lỡ nàng bị gì những tu tiên giả lợi hại trong môn phái chắc chắn sẽ điều tra ra nguồn gốc, Bạch Triển Dược chỉ có đường chết.
Vì vậy Bạch Triển Dược kiềm nén xúc động giết người, muốn nhìn xem Tần Hạo Hiên tìm được đầu mối gì.