Tần Hạo Hiên nghe Từ Vũ đi đằng trước nói có một bãi cỏ, đường núi trở nên dễ đi hơn thì thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù leo lên đường núi cỡ này không đáng gì với họ, nhưng dù gì là leo núi giải buồn ngắm mặt trời lặn chứ không phải để thể hội đường núi Triêu Hà Sơn gập ghềnh nhiều cỡ nào.
Nếu cho Tần Hạo Hiên chọn chắc chắn hắn sẽ chọn đi đường cái, còn về đường cái có nhiều phàm nhân leo núi thì không sao cả. Bọn họ vốn muốn hòa nhập vào phàm nhân thể nghiệm hồng trần.
Nhưng trong đội có hai thiếu nữ, mà thiếu nữ không thể chấp nhận dưới đất có thứ dơ bẩn như phân ngựa, nếu không các nàng đã chọn đường cái bằng phẳng có thể cưỡi ngựa leo núi.
Khi Tần Hạo Hiên thả lỏng tinh thần chợt óc lóe tia sáng, hắn nhớ phục kích chiến trong ảo cảnh thức hải.
Mấy tháng đó Tần Hạo Hiên điên cuồng chìm đắm trong ảo cảnh thức hải luyện tập chiến đấu. Ban đầu là ngay mặt đối địch rất bình thường, rồi đánh dưới Tiên Miêu cảnh tam thập diệp không có địch thủ. Sau đó Lam Yên cho hắn hai chọi một, ba chọi một, bốn chọi một.
Chờ khi đánh hội đồng không có tác dụng với Tần Hạo Hiên thì Lam Yên nghĩ ra cách mới, dùng phục kích chiến tôi luyện Tần Hạo Hiên.
Có thể nói Tần Hạo Hiên bây giờ hay nghi thần nghi quỷ, tùy thời chú ý cẩn thận là nhờ Lam Yên dùng phục kích chiến trong ảo cảnh thức hải tôi luyện ra. Trong ảo cảnh thức hải một tảng đá cũng có thể biến thành kẻ địch đánh lén Tần Hạo Hiên.
Bị tôi luyện cường độ cao suốt một tháng, khó trách Tần Hạo Hiên trên đường leo núi cảm thấy bốn phía đáng ngờ, khắp nơi có thể giấu người đánh lén. Huấn luyện phục kích một tháng nếu không giúp hắn thành thói quen chú ý cẩn thận thì khỏi phải tu luyện nữa.
Khi Tần Hạo Hiên, Hình đi cuối cùng cũng đến bãi cỏ này, hắn đánh giá một phen chợt lòng thít chặt nghĩ:
- Nơi này là thích hợp mai phục nhất, vì dọc đường đi lòng cảnh giác đã bị mài mòn sạch, nếu mai phục tại đây sẽ được hiệu quả bất ngờ.
Tần Hạo Hiên càng cảm thấy không thích hợp, lòng dâng lên trực giác nguy hiểm.
Dù bây giờ không có nguy hiểm gì nhưng Tần Hạo Hiên vẫn bản năng hét lên:
- Cẩn thận!
Mấy người khác khó hiểu nhìn hắn. Lam Yên hé môi định chế nhạo đả kích Tần Hạo Hiên vài câu, nhưng chưa kịp nói ra bỗng mặt đất sáng rực luồng sáng đỏ.
Rừng cây yên tĩnh tối đen chỉ có thể nương ánh trăng mơ hồ nhìn cỏ xanh, bốn phía mơ hồ chợt Đô Thiên Huyết Linh Trận rực sáng màu đỏ bao phủ năm người.
Ánh sáng đỏ như máu bừng lên, mùi máu tăng vọt đậm đặc gay mũi, đạo tâm suýt bị mùi máu gắt làm buồn nôn.
Tần Vũ núp một bên dùng huyễn tượng trận nhỏ che giấu thân thể và hơi thở bỗng nhảy ra, linh lực đã vận chuyển sẵn sàng dâng lên lăng không biến thành bàn tay đỏ như máu dài trăm trượng chộp hướng năm người Tần Hạo Hiên.
Ba tán tu khác cũng không nhàn rỗi, bọn họ cùng lấy ra phù thú mạnh nhất của mình.
Tần Hạo Hiên quá nổi tiếng, dù đánh lén thì ba người vẫn không dám coi thường. Đây là quái vật một ngày chém chết ba mươi tán tu trên chiến trường!
Ba con phù thú một con hạt báo màu xám, dài ba trượng, lông nâu, tứ chi mạnh mẽ, đường cong như nước chảy, dưới lớp da lông màu nóng ẩn giấu cơ bắp có thể nháy mắt bộc phát ra sức chiến đấu gấp ba lần bình thường. Tuy chỉ là phù thú nhưng vì trình độ chế tạo cao nó như vật sống, trong đêm đen như tác phẩm nghệ thuật lóe luồng sáng đen.
Hai con phù thú khác cũng không thua kém, trong đó một con rắn rết to phát ra hung uy cuồn cuộn, người ngưng tụ khói độc màu xám nhạt, đầu rắn mình hạt, hai cái kiềm lóe tia sáng đen vừa độc vừa bén.
Một con phù thú khác là ngưu thủ thú nhỏ xinh, thân hình dài chưa tới năm thước, mắt thường có thể thấy cơ bắp cuồn cuộn, màu vàng nhạt, đầu có hai cái sừng bén không gì phá nổi, mắt đằng đằng sát khí bắn ra tia hung ác.
Ba con phù thú một con xông hướng Hình đứng cùng Tần Hạo Hiên, hai con kia nhằm thẳng vào Tần Hạo Hiên.
Đứng đằng trước nhất năm người là Từ Vũ, nàng giật mình vội ngưng tụ linh lực hộ thể, nhưng đối mặt bàn tay to đỏ như máu lòng nàng dâng lên cảm giác bất lực. Dù sao là thủ đoạn của tán tu Tiên Miêu cảnh tam thập diệp, tuy Từ Vũ là vô thượng tử chủng nhưng trải qua chiến đấu ít ỏi, nàng chỉ có thực lực Tiên Miêu cảnh thập ngũ diệp, cảm giác bàn tay to phô thiên cái địa không chỗ trốn.
Khi bàn tay đỏ máu đến trước mặt Tần Hạo Hiên thì đường chỉ tụ lại thành bàn tay nhỏ hơn chỉ cao cỡ một người chộp hướng nàng. Nếu không cản lại mười bàn tay Từ Vũ sẽ bị bắt.
Bạch Triển Dược luôn đứng sau lưng Từ Vũ giật nảy mình, biểu tình nghiêm túc chưa từng có:
- Thiên Thủ La Thiên!
Thiên Thủ La Thiên là một môn linh pháp rất tà môn, nghe nói luyện đến cảnh giới cao nhất có thể biến ra bàn tay phủ lên ngàn dặm. Bị bàn tay to bao phủ như một phương thiên địa nhỏ, bàn tay có thể biến ra nhiều nhất một ngàn ngón tay công kích kẻ địch.
Linh pháp này lợi hại, dù tán tu Tiên Miêu cảnh tam thập diệp thi triển ra đủ làm Bạch Triển Dược Tiên Miêu cảnh tứ thập diệp phải tạm né mũi nhọn.
May mắn Bạch Triển Dược mới đến bãi cỏ đã bắt đầu suy tư, phân tích từ góc độ tâm lý hay đi lên tiếp không có địa điểm phục kích càng tốt hơn đều khiến gã mơ hồ cảm giác chỗ này là địa điểm mai phục tốt nhất, mấy tán tu sẽ hành động tại đây nên gã đã chuẩn bị sẵn sàng.
Bạch Triển Dược đến có chuẩn bị, linh lực hộ thể luôn chực chờ phát động bỗng nở rộ bảo vệ chỗ hiểm toàn thân. Tay trái Bạch Triển Dược luôn cầm phù lục nay bóp nát.
Bóp nát phù lục, lấy linh lực của bản thân làm mồi dẫn kéo ra linh pháp giấu bên trong, linh pháp này không quá mạnh nhưng gỡ bỏ nguy cấp được.
Một ngọn núi nhỏ xuất hiện trước mặt Từ Vũ chặn lại hơn mười bàn tay khổng lồ, nhanh chóng thu nhỏ thành một bức tường đá bảo vệ nàng.
Hơn mười bàn tay luân phiên công kích nhưng không thể lay động tầng ngoài vách đá. Thiên Thủ La Thiên dù lợi hại nhưng thực lực cảnh giới của Tần Vũ yếu kém hơn Bạch Triển Dược nhiều.
Tần Vũ cũng biết mình không thể công phá bức tường đá được, nhưng mục đích chính của họ là Tần Hạo Hiên, vì vậy gã buông bỏ Từ Vũ chuyển sang tấn công Tần Hạo Hiên.
Một con phù thú rắn rết, một con phù thú hạt báo nhanh như tia chớp tấn công Tần Hạo Hiên.
Từ Vũ trốn trong tường đá sốt ruột hét to:
- Hạo Hiên ca ca cẩn thận!
Từ Vũ nghe Lam Yên, Hình nói Tần Hạo Hiên rất lợi hại nhưng không biết hắn giỏi tới mức nào, nàng chỉ biết rằng nếu hai con phù thú lao vào nàng thì nàng tuyệt đối không ngăn được, với tốc độ của chúng nó nàng muốn trốn tránh cũng rất vất vả.
Nghe Từ Vũ hét lớn Tần Hạo Hiên ung dung nở nụ cười, hắn phân tâm thoáng chốc hai con phù thú đã xông đến trước mặt.