Thái Sơ

Chương 619: Hung hiểm ở phía trước nhưng chưa biết (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Đi lên Triêu Hà Sơn có hai con đường, một là do người làm, đất bằng phẳng nhưng đông du khách. Đường thứ hai là đường nhỏ, hẹp hòi hiểm trở hơn nhiều, phàm nhân bình thường muốn đi đường này lên núi sẽ hơi mất sức.

Tán tu trước tiên chặn hạc giấy được người gọi là Tần đạo huynh có tên thật là Tần Vũ, thực lực Tiên Miêu cảnh tam thập diệp. Gã không chỉ là người mạnh nhất trong bốn tán tu, cũng là người quyết sách của cả nhóm.

Tần Vũ chỉ đường núi hẹp hòi, nói:

- Chúng ta mai phục trên đường nhỏ, chắc chắn họ sẽ đi đường nhỏ.

Ba tán tu khác không phản đối, họ cũng cho rằng nhóm Tần Hạo Hiên chắc chắn chọn đi đường núi nhỏ. Mấy người dù gì là tu tiên giả, mà tu tiên giả không e ngại đường nhỏ gập ghềnh khó đi.

Hơn nữa lúc này nhiều phàm nhân leo núi ngắm mặt trời mọc, đường lớn lên đỉnh núi đông người, nhiều tử đệ nhà giàu cưỡi ngựa lên núi để lại nhiều phân ngựa hôi rình.

Bốn người nhanh nhẹn nhảy lên đường nhỏ, vừa đi vừa nghiên cứu chỗ nào là địa điểm phục kích tốt nhất.

Khi họ đến gần giữa sườn núi, đường nhỏ vốn gập ghềnh khó đi bỗng rộng thoáng, một bãi cỏ xanh um đập vào mắt.

Tần Vũ nhìn bốn phía, mắt sáng rực nói:

- Chúng ta mai phục ở đây đi!

Tán tu râu quai nón thực lực đứng sau Tần Vũ trong bốn người ngạc nhiên phản bác:

- Tần lão đại, tại sao không mai phục dọc đường núi hẹp mà chọn chỗ này?

Tần Vũ cười giải thích rằng:

- Bọn họ đi lên Triêu Hà Sơn chắc chắn có chút cảnh giác, tuy đường núi hẹp hòi dễ mai phục nhưng cũng là lúc họ cảnh giác cao nhất. Nơi này đất bằng phẳng, có bãi cỏ cho người nghỉ ngơi. Bọn họ đến nơi này lòng cảnh giác sẽ giảm xuống thấp nhất. Chúng ta có thể bày trận pháp tại đây, họ vừa bước vào mặt cỏ chúng ta liền phát động trận pháp và lao ra đánh lén, chắc chắn thành công!

Râu quai nón hơi khinh thường nói:

- Chẳng qua là một tu tiên giả Tiên Miêu cảnh thập diệp, dù luyện chế Hành Khí Đan hiệu quả mạnh, được Thái Sơ Giáo xem trọng thì sao? Có cần phải bày trận đánh lén không?

Tần Vũ trừng mắt uy nghiêm quát:

- Làm theo lời ta!

Bị Tần Vũ trừng mắt, ba tán tu khác ngoan ngoãn ngậm miệng, trong lòng vẫn không cho là đúng. Đối phó mấy chim non tu luyện vài năm có cần làm rầm rộ vậy không?

Nhưng ngẫm lại thực lực Tiên Miêu cảnh tam thập diệp của Tần Vũ, ba tán tu khác tuy không đồng ý nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo.

Tán tu Tiên Miêu cảnh tam thập diệp cũng có sức chiến đấu khác biệt lớn, Tần Vũ thuộc loại sức chiến đấu cực mạnh trong tam thập diệp. Ba người khác có cùng xông lên, dùng hết pháp bảo, thủ đoạn chưa chắc phá được linh lực hộ thể của Tần Vũ.

Hơn nữa trên cổ Tần Vũ đeo một bùa hộ mệnh lục, vào phút nguy cấp nó sẽ tự động vỡ bảo vệ chủ. Nghe nói lực phòng ngự của bùa hộ mệnh lục này rất khủng bố.

Bốn tán tu hợp tác bày Đô Thiên Huyết Linh Trận, chỉ là bản đơn giản uy lực thu nhỏ gấp mấy lần, dù vậy tu tiên giả Tiên Miêu cảnh tứ thập diệp kẹt trong trận thì một chốc đừng mong ra được. Tu tiên giả dưới Tiên Miêu cảnh tam thập diệp kẹt trong trận là chết chắc.

Bọn họ bày trận xong nghe lệnh Tần Vũ cẩn thận thanh lý dấu vết.

Làm xong mấy chuyện này Tần Vũ chọn một chỗ ẩn núp tốt nhất, cẩn thận bày huyễn tượng trận chỗ ẩn núp giấu hơi thở phe ta. Trừ phi cường giả Tiên Thụ cảnh tự mình đến, không thì tu tiên giả Tiên Miêu cảnh tứ thập diệp cũng đừng mơ phát hiện ra họ.

Mọi thứ bài bố kín không kẽ hở chỉ chờ con mồi đến cửa.

***

Đêm đó đám người Tần Hạo Hiên theo Từ Vũ tới Thanh Hoa Điện, trừ Bạch Triển Dược rời đi những người khác đốt đèn trò chuyện đêm khuya trong điện.

Hai canh giờ sau đã vào khuya.

Tần Hạo Hiên, Từ Vũ, Lam Yên, Hình chuẩn bị đi xem mặt trời mọc. Bạch Triển Dược đến Thanh Hoa Điện hội hợp.

Từ Vũ vui vẻ nắm tay Tần Hạo Hiên, nói với Lam Yên:

- Hạo Hiên ca ca, Lam Yên muội muội, mặt trời mọc ở Triêu Hà Sơn rất đẹp, chúng ta đi thôi!

Tần Hạo Hiên được Từ Vũ nắm tay lòng ngọt như ăn mật:

- Đi!

Trong bóng đêm mắt Lam Yên u buồn, nhưng bốn phía tối đen, đèn cung đình mờ nhạt không chiếu ra tia buồn trong mắt nàng được.

Năm người trừ Tần Hạo Hiên, Lam Yên được Từ Vũ mời leo núi ra Hình mặt dày mày dạn đi theo, Bạch Triển Dược lấy cớ bảo vệ Từ Vũ sư muội đi theo từ xa.

Khi xuất phát Từ Vũ không nắm tay Tần Hạo Hiên nhưng rất thân thiết đi sát bên nhau. Hai người đôi khi khe khẽ thì thầm, thường nói giỡn vài câu với Lam Yên, Hình. Nhóm người vui vẻ hòa thuận vang lên bỏ quên Bạch Triển Dược.

Bị người lờ đi nhưng Bạch Triển Dược vẫn cười hết sức ôn nhã, thầm an ủi mình:

- Không sao không sao, Tần Hạo Hiên sắp thành người chết, ta so đo với người chết làm gì?

Bạch Triển Dược thầm ôn lại kế hoạch:

- Chờ chút nữa tán tu ám sát Tần Hạo Hiên, ta chỉ cần bảo vệ Từ Vũ sư muội, giả bộ không kịp trở tay khiến nhóm Tần Hạo Hiên bị tán tu giết. Sau đó bảo vệ tốt Từ Vũ sư muội, âm thầm lấy tài vật của Tần Hạo Hiên. Còn dị chủng kia, chờ khi tách khỏi Từ Vũ sư muội thì ta có thể tùy thời bắt đi. Nữ nhân kia thật hấp dẫn, sau khi vào tay có lẽ sẽ hưởng thụ đã ghiền.

Triêu Hà Sơn cách vương đô năm mươi dặm, xuất phát từ vương đô có con đường trải dài đến chân núi Triêu Hà Sơn.

Năm mươi dặm là khoảng cách dài với người thường, nhưng với tu tiên giả như Tần Hạo Hiên thì chỉ đi bộ nửa canh giờ.

Dưới chân Triêu Hà Sơn, Tần Hạo Hiên ngước đầu nhìn mục đích chuyến đi. Bóng đêm đen đặc, sương mù tràn ngập nhưng có thể thấy đường nét tú lệ của núi.

Núi cao nhất Triêu Hà Sơn chỉ cỡ bảy, tám trăm trượng, đối với phàm nhân là ngọn núi hơi cao, nhưng so với Hoàng Đế Phong, Đại Tự Sơn của Thái Sơ Giáo thì nhỏ bé như gò đất. Nhưng phải công nhận Triêu Hà Sơn là gò đất xinh đẹp.

Đứng dưới chân núi nhìn đường nét núi xinh đẹp trong ánh trăng mông lung bao phủ có phong vị riêng.

Từ Vũ thấy Tần Hạo Hiên đánh giá Triêu Hà Sơn thì nói:

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)