Lăng Vạn Tinh răng trắng mắt sáng, da trắng tuyết, mặt mày không tinh trí nhưng có thực lực siêu phàm không xứng đôi với bộ mặt bình thường.
- Bạch sư điệt lúc này không phải nên giúp Từ Vũ tôi luyện hồng trần sao? Có phải Từ Vũ nhà ta không học giỏi, khiến Bạch sư điệt khó xử?
Bạch Triển Dược hơi khom người lễ phép trả lời:
- Không có khó xử nhưng hôm nay bằng hữu của Từ Vũ sư muội, Tần Hạo Hiên sư đệ đến, giờ họ đang đi dạo phố khu chợ.
Lăng Vạn Tinh bình tĩnh khẽ ừ:
- À.
Bạch Triển Dược cắn răng nói tiếp:
- Lăng đường chủ, Từ sư muội dù sao là vô thượng tử chủng, thành tựu tương lai không thể đo lường thế nhưng lãng phí thời gian tu luyện ngộ phàm ở chung với một nhược chủng. Vật họp theo loài, người tụ theo đàn, Từ Vũ sư muội cứ tiếp tục như vậy thì không tốt. Với tư chất vô thượng tử chủng của Từ Vũ sư muội nên bỏ công vào việc ngộ đạo tu tiên, dù Tần Hạo Hiên trước kia có ân tình với sư muội, vậy chờ sau này tu tiên có thành tựu chăm sóc chút là được, nhưng không thể làm như bây giờ, sẽ chậm trễ việc tu luyện của Từ Vũ sư muội.
- Đệ tử tặng một ít trang sức gia cố trận pháp cho Từ Vũ sư muội vì hy vọng có thể trợ giúp sư muội tu luyện. Tần Hạo Hiên sư đệ cũng chọn chút trang sức phàm nhân chỉ có cái mã không giúp ích gì cho Từ Vũ sư muội thay thế trang sức gia cố trận pháp đệ tử tặng, việc này ảnh hưởng lớn đến Từ Vũ sư muội.
Bạch Triển Dược tạm dừng rồi nói tiếp:
- Đệ tử là sư huynh Nhập Đạo của Từ Vũ sư muội, nói mấy lời này có chút như là nói xấu sau lưng người, nhưng vì tương lai của Từ Vũ sư muội, đệ tử suy nghĩ thật lâu vẫn quyết định nói cho Lăng đường chủ biết. Đệ tử nghĩ Lăng đường chủ ra mặt khuyến cáo Từ Vũ có lẽ tốt hơn đệ tử nói thẳng nhiều.
Vẻ mặt Lăng Vạn Tinh lạnh nhạt mỉm cười nói:
- Hài tử này rất có chủ kiến, không chỉ mình ta, sư phụ của Từ Vũ, sư tỷ của ta, Tô Bách Hoa đường chủ nhiều lần khuyên nhủ Từ Vũ nhưng hiệu quả rất nhỏ. Sau này chúng ta cũng hiểu ra, cọp con và mèo con lúc nhỏ có thể làm bạn chơi cùng, nhưng có ai thấy cọp lớn lên còn lăn lộn với mèo con không? Chờ sau này cảnh giới tu luyện của hai người kéo rộng thì tự nhiên xa cách.
Lăng Vạn Tinh lại khen Bạch Triển Dược:
- Việc của Từ Vũ nhà ta làm phiền Bạch sư điệt lo lắng.
Nghe Lăng Vạn Tinh nói Bạch Triển Dược hiểu ra:
- Cũng đúng, đệ tử đã để tâm vụn vặt nhưng đây là vì nghĩ cho Từ Vũ sư muội, vừa rồi có chỗ nào nói không đúng xin sư thúc bao dung.
Lăng Vạn Tinh nhẹ gật đầu nói:
- Nếu không có việc gì khác thì làm phiền Bạch sư điệt vẫn chăm sóc Từ Vũ, tuy trong vương đô rất an toàn, sẽ không có nhân tố không yên ổn nhưng nghe nói gần đây tán tu không yên phận, cẩn thận là trên hết.
Bạch Triển Dược hơi khom người hành lễ:
- Vâng, đệ tử cáo lui.
Sau khi Bạch Triển Dược đi ra Lạc Hà Cung, Lăng Vạn Tinh ngồi xếp bằng bỗng chốc xuống giường, nhìn phong cảnh tiêu điều ngoài cửa sổ, bóng lưng ngọc thụ lâm phong của Bạch Triển Dược.
Lăng Vạn Tinh ung dung mỉm cười nói:
- Từ Vũ nhà chúng ta khiến ai cũng thích, Bạch Triển Dược mới tiếp xúc có bao lâu đã hơi tranh phong cật thố, muốn trở thành người thân gần nhất với Từ Vũ. Đều được, ai muốn đến gần đều được, dù sao người cuối cùng được lợi vẫn là Từ Vũ nhà ta.
Bạch Triển Dược đi ra Lạc Hà Cung, thầm nghĩ:
- Người ta nghĩ Từ Vũ tốt với Tần Hạo Hiên là vì cảm ơn, nhưng ta nhìn ra ánh mắt Từ Vũ nhìn Tần Hạo Hiên rõ ràng có tình cảm. Sư trưởng của Từ Vũ mặc kệ không chịu lệnh ra lệnh cho Từ Vũ rời xa Tần Hạo Hiên vậy thì đừng trách ta ra tay vô tình!
Bạch Triển Dược cười tươi:
- Nhập Hồng Trần, chết vài đệ tử là bình thường. Chỉ cần tin Tần Hạo Hiên chết truyền vào tai Từ Vũ sư muội, ta không cần làm gì, chỉ an ủi nàng là nàng mất đi trụ cột tinh thần sẽ ỷ lại ta, lâu dần không rời xa ta được. Nữ nhân toàn là như vậy, thời gian lâu sẽ lãng quên Tần Hạo Hiên. Ưm, đúng là diệu kế, không cần làm nàng xa cách Tần Hạo Hiên.
- Tần Hạo Hiên, ngươi đi chết đi!
Trong đầu Bạch Triển Dược nghĩ cách giết Tần Hạo Hiên, ngoài mặt vẫn treo nụ cười nho nhã bình thản, ôn hòa hợp lòng người. Tần Hạo Hiên có đứng trước mặt Bạch Triển Dược cũng sẽ không cảm giác được sát khí của gã.
Người này rất giỏi ngụy trang.
Đi dạo nửa buổi sáng cộng thêm một buổi chiều, dù là tu tiên giả thì Tần Hạo Hiên, Từ Vũ vẫn thấy hơi mệt, không phải thân thể mệt mà vì nhìn các loại đồ vật sặc sỡ mỏi mắt.
Tuy Tần Hạo Hiên rất hưởng thụ thời gian ở bên Từ Vũ nhưng phải công nhận đi dạo phố với nữ nhân rất vất vả.
Bạch Triển Dược đi rồi quay về tiếp tục theo Từ Vũ từ xa, bị Hình dây dưa hỏi đủ thứ, tiếp tục chịu đựng Hình phiền nhiễu như ruồi vo ve.
Nụ cười vẫn trên môi Bạch Triển Dược, thường qua loa đáp lại Hình mấy câu, trong lòng thì ác độc mưu tính làm sao thừa dịp Tần Hạo Hiên ở lại vương đô mười ngày giết chết hắn.
Bạch Triển Dược tràn đầy tự tin thầm nghĩ:
- Nếu ta tự mình ra tay thì mười Tần Hạo Hiên cũng chết chắc, nhưng ta không thể. Dù sao vương đô còn có nữ nhân Lăng Vạn Tinh, thực lực ít nhất cũng cỡ Tiên Thụ cảnh. Với quan hệ của Tần Hạo Hiên và Từ Vũ, Tần Hạo Hiên chết thì chắc chắn Từ Vũ sẽ làm lớn chuyện rầm rộ điều tra cái chết của Tần Hạo Hiên, lỡ bị nhìn ra cái gì thì không hay.
Bạch Triển Dược buồn rầu vỗ đầu:
- Ta không thể ra tay, vậy trong vương đô còn ai có thể giết chết Tần Hạo Hiên? Đây là một vấn đề.
Tần Hạo Hiên và Từ Vũ đi song song với nhau hưởng thụ ngọt ngào xuyên qua thế tục phồn hoa, dường như trên thế giới chỉ có hai người, phớt lờ Bạch Triển Dược, Hình theo đuôi.
- Long Tỉnh trà lâu!
Từ Vũ đang đi bỗng chỉ vào một trà lâu tạo hình trang nhã:
- Hạo Hiên ca ca, Long Tỉnh trà lâu này rất nổi tiếng trong vương đô, nghe nói trà Long Tỉnh bảo bối trấn lâu của họ hái từ nhà đất Đông Hồ, sản lượng lá trà mỗi năm chưa đến trăm cân, uống vào thanh lọc gan mật, có công hiệu dưỡng khí. Hay chúng ta đi thử xem? Nhưng một ly trà Long Tỉnh thật không rẻ.
- Đi thử, gia cũng học đòi văn vẻ một phen, vật vàng bạc trắng có đáng gì.