Thái Sơ

Chương 603: Lòng ngươi lòng ta không đồng lòng (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Dạo phố đối với nữ nhân là chuyện vui vẻ, với nam nhân thì dạo phố rất đau khổ.

Còn với nam nhân cùng Hình dạo phố là chuyện đau khổ muốn chết.

Bạch Triển Dược xúc động muốn diệt Hình, Từ Vũ thì chìm đắm trong sung sướng vô biên.

Cùng là dạo phố, cùng một thời gian, đi dạo cùng con phố nhưng tâm tình khác biệt như trời với đất.

Từ Vũ từ xa thấy cửa hàng bán đồ trang sức mắt sáng rực kéo Tần Hạo Hiên đi vào.

Bạch Triển Dược giữ một khoảng cách theo sau đinh ninh Tần Hạo Hiên kéo Từ Vũ vào mấy tiệm trang sức nhỏ, khinh thường thầm nghĩ:

- Nhược chủng đúng là nhược chủng, cho rằng với thủ đoạn lừa gạt thiếu nữ phàm nhân có thể nịnh Từ Vũ vui sao? Trang sức trên người Từ Vũ sư muội toàn là ta tặng, mỗi món đều có lợi cho tu luyện.

Bạch Triển Dược bỏ vốn gốc nịnh Từ Vũ vui vẻ, gã chuẩn bị trang sức trọn bộ vừa đẹp vừa mắc vừa có trận pháp gia cố tặng cho nàng. Trừ phù trâm bạch ngọc bị Từ Vũ tháo xuống ra bộ trang sức còn có vòng cổ, khuyên tai, vòng tay, nhẫn. Giá bốn món mỗi một cái đều bằng phù trâm bạch ngọc.

Bạch Triển Dược còn tặng một túi thơm giá trị cao hơn, mùi hương thoang thoảng của nó có thể cho tu tiên giả luôn giữ thần đài tỉnh táo, trợ giúp một phần nào đó cho việc đả tọa luyện khí hay học tập linh pháp thậm chí cảm ngộ thiên đạo.

Nhiều trưởng lão Thái Sơ Giáo cũng không có loại túi hương này.

Bạch Triển Dược quét mắt qua các loại trang sức rực rỡ muôn màu, trông rất đẹp nhưng không chút giá trị trưng bày trong cửa hàng, thầm nghĩ:

- Từ Vũ thay phù trâm bạch ngọc là vì cho ngươi sĩ diện, ngươi còn muốn dùng mấy thứ rác rưởi này khiến nàng thay trang sức khác sao?

Ngoài mặt Bạch Triển Dược cười khen:

- Tần sư đệ đúng là có lòng, biết Từ Vũ sư muội thích mấy thứ này.

Hình ậm ừ, vẫn ngoan cố hỏi:

- Bạch sư huynh còn chưa trả lời câu hỏi của ta!

Bạch Triển Dược ước gì một bàn tay đập chết cái tên lảm nhảm này.

Từ Vũ, Tần Hạo Hiên đi vào cửa hàng trang sức nhỏ trưng bày món hàng thiếu nữ thích nhất như các loại trâm cài, vòng cổ, vòng tay ngọc thạch, nhẫn bạc, dây đeo trang sức quần áo, đồ lủng lẳng thiếu nữ nhà giàu thích đeo đều có.

Bạch Triển Dược đứng bên ngoài tự tin thầm nghĩ:

- Từ Vũ sư muội dù sao là tiểu cô nương, còn giữ tính ham chơi. Bản tính của nữ là thích trang sức đẹp, chỗ này có nhiều cây trâm đẹp hơn trâm gỗ Tần Hạo Hiên điêu thủ công nhiều, chắc chắn Từ Vũ sư muội sẽ thay cây trâm gỗ đó. Từ Vũ sư muội tuyệt đối sẽ không đổi trang sức khác ta tặng cho nàng.

Bản tính thích cái đẹp của nữ lúc này bộc lộ trên người Từ Vũ, nàng đi vào tiệm nhỏ bán trang sức, cầm các món hàng xinh đẹp nhưng không có tác dụng, quay sang hỏi Tần Hạo Hiên:

- Hạo Hiên ca ca nói xem ta đeo cái này có đẹp không?

Từ Vũ hiếm khi thả lỏng chọn lựa trang sức, nàng tạm thời quên thân phận tu tiên giả, đế sư của mình. Lúc này nàng chỉ là thiếu nữ thích đẹp, say mê nhìn các kiểu dáng trang sức tinh trí.

Tần Hạo Hiên yên lặng nhìn Từ Vũ vui vẻ, lòng bình yên chưa từng có. Mấy tháng qua mùi máu nồng và sát khí luôn tràn ngập trong ngực hắn khoảnh khắc này tan mất hết.

Khi Từ Vũ cầm món trang sức hỏi có đẹp không Tần Hạo Hiên mới lên tiếng:

- Vũ muội muội đeo cái gì cũng đẹp nhưng nó có tỳ vết, không xứng với muội.

Nghe Tần Hạo Hiên đánh giá Từ Vũ sẽ đáng yêu chu môi, buông món đồ nhìn trang sức khác.

Có lẽ vì Tần Hạo Hiên không nói rất đẹp, hoặc vì Từ Vũ không thấy thứ nào vừa ý, hoặc nàng tiếc không nỡ thay trang sức được trận pháp gia cố, tuy nàng hào hứng đi vào mấy tiệm bán trang sức nhưng không mua cái nào.

Bạch Triển Dược thấy vậy càng tự tin hơn. Từ Vũ sư muội dù gì là vô thượng tử chủng, tư chất ngộ tính rất mạnh, dù thì mấy thứ phàm nhân xinh đẹp nhưng không bị vẻ đẹp giả dối che mắt. Ngẫm lại cũng đúng, gã tặng túi thơm cho nàng là đồ quý giá đối với tu tiên giả chỉ có thể gặp không thể cầu. Riêng một túi thơm đã có giá ít nhất năm ngàn viên hạ tam phẩm linh thạch, mấy món trang sức khác cộng lại đáng giá vạn viên. Bạch Triển Dược tích góp toàn bộ gia sản tu tiên hơn hai mươi năm mua tặng nàng.

Đồ quý hàng vạn viên hạ tam phẩm linh thạch sao có thể bị thứ phàm nhân vô dụng thay đổi? Bạch Triển Dược bỏ vốn gốc mua niềm vui của Từ Vũ.

Liên tiếp đi dạo mấy tiệm trang sức nhưng vì Từ Vũ không thích cái nào, hoặc vì Tần Hạo Hiên nên nàng không mua. Trong lòng Từ Vũ cho rằng miễn có Hạo Hiên ca ca ở bên cạnh cùng nàng đi dạo phố là được, mua hay không chẳng sao.

Liên tục phủ quyết trang sức Từ Vũ chọn Tần Hạo Hiên cảm giác mình kén chọn hơi quá mức, hắn thầm cười khổ:

- Vũ muội muội hoàn mỹ như vậy trang sức thủ công tầm thường sao xứng đôi với nàng.

Tần Hạo Hiên hơi áy náy bắt đầu chọn lựa trang sức giúp Từ Vũ, nàng đã thích thì hắn phải chọn một bộ trang sức thật đẹp cho nàng. Tần Hạo Hiên thấy Từ Vũ đeo trang sức hình như là đồ quý có trận pháp gia cố, nhưng Lam Yên cũng đeo trang sức đẹp mà không có giá trị thực dụng. Lam Yên vì đeo loại trang sức chỉ có cái mã đẹp mà thay thế trang sức có trận pháp gia cố, tuy nó không đẹp bằng nhưng thực dụng hơn nhiều.

Tần Hạo Hiên từng hỏi nàng:

- Vì đẹp mà hy sinh giá trị thực dụng, có cần làm vậy không?

Lam Yên hừ mũi nói:

- Đeo thay đổi không được sao?

Lại đi ra một tiệm trang sức, đi ngang qua hàng vỉa hè không quá thu hút, Tần Hạo Hiên liếc thấy mấy món trang sức bày ra chợt mắt rực sáng.

Chủ hàng là một nam nhân trung niên, mặt xấu xa lấm lét. Gã thấy Tần Hạo Hiên có hứng thú với đồ của mình, xem hắn ăn mặc không kém trông không giống người nghèo.

Chủ hàng cười nịnh vội bắt chuyện:

- Thiếu gia nhìn trúng cái gì cứ chọn, đừng thấy ta bày hàng vỉa hè nhưng đồ của ta tốt hơn mấy tiệm trang sức nhiều!

Người bán hàng rong không hề nhận biết mình bán hàng rong, huênh hoang tràn đầy tự tin giới thiệu hàng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)