Thái Sơ

Chương 600: Thiên tử kêu đến không lên thuyền (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Tần Hạo Hiên nói:

- Vu công công lớn tuổi, sau này đừng quỳ lâu.

Tần Hạo Hiên mới nói xong Từ Vũ nghiêng đầu ngẫm nghĩ:

- Nếu Hạo Hiên ca ca đã nói ngươi lớn tuổi không thể quỳ vậy ta chuẩn cho ngươi gặp thiên tử không quỳ.

Từ Vũ thuận miệng nói nhưng nghe vào tai Vu Tứ Hải như sấm nổ, lảo đảo suýt té.

Gặp thiên tử không quỳ?

Hoàng đế bệ hạ là người địa vị cao nhất thế tục, không quỳ hoàng đế vậy lão chỉ cần quỳ trời quỳ đất quỳ tiên nhân.

Nguyên hoàng thành trừ các tiên nhân địa vị hơn người ra chỉ có hoàng thái hậu gặp thiên tử không quỳ. Nhưng hoàng thái hậu là mẫu thân của thiên tử, không quỳ là lẽ tất nhiên. Các thúc thúc, bá bá của hoàng đế được phong làm thân vương, hay thân vương lớp thúc tổ gặp hoàng đế cũng phải thành thật ba quỳ chín lạy, càng đừng nói các nhi tử của hoàng đế như Thất hoàng tử.

Vu Tứ Hải vốn lo Thất hoàng tử có giết mình không nhưng bây giờ thì hoàn toàn yên lòng, đừng nói Thất hoàng tử không được hoàng đế yêu thích, chính hoàng đế muốn giết lão cũng phải băn khoăn cảm giác của tiên nhân. Tức là trừ phi Vu Tứ Hải chết già bình thường, không thì chẳng ai dám hại lão, không dám ngầm hại. tiên nhân thần thông quảng đại như vậy giết lén lừa được phàm nhân có thể qua mắt tiên nhân sao?

Giải quyết vấn đề của Vu Tứ Hải xong Tần Hạo Hiên có thể yên lòng đi chơi với Từ Vũ, dù sao lão vì hắn mới đắc tội Thất hoàng tử.

Chuyện phong thưởng Vu Tứ Hải thành tổng quản dại nội không làm lòng Tần Hạo Hiên gợn sóng, Nhập Hồng Trần mấy tháng trải qua nhiều sống chết, hắn đã thấy nhiều tiên phàm khác nhau, chuyện thay đổi vận mệnh đối với Vu Tứ Hải, chuyện may mắn lớn hơn trời đối với phàm nhân nhưng không đáng gì trong mắt hắn.

Phàm nhân phấn đấu cả đời nhưng không thể đạt đến mục tiêu, tu tiên giả chỉ cần nói một câu là có thể trợ giúp thành hiện thực, tiên phàm khác nhau lớn hơn trời.

Tần Hạo Hiên, Từ Vũ làm bậy nhưng Bạch Triển Dược đứng sau lưng họ không ngăn cản, gã thầm lắc đầu:

- Quá bậy bạ, không có chút phong phạm của tu tiên giả. Ỷ vào có quyền lực thì xằng bậy, ít hôm nữa Từ Vũ sư muội sẽ hiểu Tần Hạo Hiên ỷ vào quyền lực của nàng thỏa mãn dục vọng riêng, ở trong lòng hắn chắc thấy sướng khi phong thưởng tổng quản đại nội mới. Bây giờ cho ngươi sướng, ngày sau Từ Vũ sư muội tỉnh ngộ lại càng thấy rõ bộ mặt thật của hắn, rời xa hắn.

Hình nhìn cảnh phong thưởng tổng quản đại nội, chép miệng, mắt tỏa sáng thầm nghĩ:

- Có cơ hội ta cũng phải làm hoàng đế hoặc đế sư chơi, một ngày phong một ngàn tổng quản đại nội, cảm giác được người cảm kích chắc rất tuyệt.

Tần Hạo Hiên, Từ Vũ đi ra Phục Lịch Các, rời khỏi Thanh Hoa Điện, Bạch Triển Dược và Hình đi theo từ xa. Vu Tứ Hải cầm chiếu thư Từ Vũ tự mình viết, đóng án đứng sững sờ trong Phục Lịch Các.

Các thái giám cung nữ ngay ngắn quỳ trước mặt Vu Tứ Hải, đồng thanh kêu lên:

- Bái kiến tổng quản đại nội!

Đám thái giám cung nữ biết chiếu thư tuy không phải hoàng đế tự mình viết nhưng dùng được còn hơn hoàng đế tự tay viết, vì đây là ý của đế sư Từ Vũ tiên nhân quyền lực lớn hơn hoàng đế, bản thân hoàng đế phải thừa nhận. Trừ phi Vu Tứ Hải chết già tự nhiên, nếu không hoàng đế sẽ không dùng người khác thay vị trí tổng quản đại nội của lão.

Dù là hoàng đế cũng không dám trái ý tiên nhân.

***

Một đường đi ra Tử Tiêu Hoàng Thành, cung nữ thái giám hay hoàng tử, công chúa, quý nhân tần phi thấy Từ Vũ đều cung kính hành lễ, có thể thấy nàng giữ địa vị cao trong hoàng cung.

Nhìn cung nữ thái giám, hoàng tử công chúa, quý nhân tần phi vóc dáng khác nhau nhưng đều lộ ý nịnh bợ, Tần Hạo Hiên khẽ cảm thán:

- Hoàng cung là một chảo nhuộm đáng sợ, ta đã hiểu tại sao Lý Tĩnh khôn ngoan sâu, làm người âm độc như vậy. Ở trong chảo nhuộm lớn này khó tránh khỏi dính vào những tật này.

Từ Vũ không muốn nhắc đến Lý Tĩnh, nàng càng có hứng thú với chuyện Tần Hạo Hiên đã trải qua.

Từ Vũ kéo tay Tần Hạo Hiên hỏi:

- Hạo Hiên ca ca, mấy tháng không gặp, ta ở trong hoàng cung Nhập Hồng Trần sắp ngộp chết, Hạo Hiên ca ca ở trên chiến trường tác chiến với tán tu chắc thú vị hơn ta. Hạo Hiên ca ca kể chút chuyện đã trải qua cho ta nghe đi.

Từ Vũ nặng trĩu ưu tư hỏi:

- Chắc Xích Luyện Tử không tha cho Hạo Hiên ca ca? Xích Luyện Tử có thừa dịp Hạo Hiên ca ca xuống núi Nhập Hồng Trần làm khó dễ ca ca không? Ta viết thư vốn định hỏi nhưng việc này là bí mật của Hạo Hiên ca ca, lỡ bị người ta chặn thư giữa đường sẽ truyền ra ngoài nên ta không dám hỏi trong thư, nhưng mỗi lần xem hồi âm của Hạo Hiên ca ca thì ta yên lòng nhiều.

Tần Hạo Hiên nhìn nét mặt Từ Vũ lo buồn thì rất cảm động, với quan hệ giữa hai người có kể cho nàng nghe cũng không sao.

Tần Hạo Hiên quay đầu nhìn Bạch Triển Dược đi theo từ xa, thầm tính khoảng cách, phỏng chừng gã cách họ xa như vậy dù có thực lực Tiên Miêu cảnh tứ thập diệp nhưng dù sao đi đường tu tiên chứ không phải tu ma, ngũ giác nhạy không bằng người tu ma, cách xa như vậy chắc gã không nghe rõ họ nói chuyện. Trừ phi Bạch Triển Dược muốn thi triển thủ đoạn linh pháp nghe lén, nhưng Hình đi song song với gã, nếu gã nghe lén thì Hình sẽ không cho gã thành công.

Vì vậy Tần Hạo Hiên không e ngại cái gì, nhưng vì băn khoăn cảm xúc của Từ Vũ, hắn cố gắng dùng ngữ điệu thoải mái nói:

- Lúc ta mới Nhập Hồng Trần đã bị Xích Luyện Tử đánh lén.

Tay Từ Vũ níu cánh tay Tần Hạo Hiên chợt siết chặt, nàng sốt ruột hỏi nhỏ:

- Sao Xích Luyện Tử có thể làm vậy! Hạo Hiên ca ca có sao không? Nếu Hạo Hiên ca ca bị gì, sau này ta tu tiên có thành tựu sẽ nghiền xương Xích Luyện Tử ra tro!

Thiếu nữ yếu mềm như Từ Vũ nói ra lời cứng rắn đanh ác lại làm Tần Hạo Hiên cảm động hết sức.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)