Thái Sơ

Chương 599: Thiên tử kêu đến không lên thuyền (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Từ Vũ kêu cung nữ lấy gương đồng đến, soi tới soi lui cười tít mắt:

- Tay của Hạo Hiên ca ca khéo thật!

Từ Vũ không thèm nhìn phù trâm bị nàng tháo xuống.

Hành động của Từ Vũ làm Bạch Triển Dược xem ngây người, đặc biệt nàng ném cây phù trâm giá trị hai ngàn viên hạ tam phẩm linh thạch xuống bàn phát ra tiếng leng keng như ném giày cũ, tim gã thít chặt. Đó là phù trâm quý báu giá trị hai ngàn viên hạ tam phẩm linh thạch, điêu từ nguyên miếng dương chi bạch ngọc! Từ Vũ ném nặng tay như thế không sợ bị gãy sao?

Lòng Bạch Triển Dược chua chát, cố tìm kiếm nguyên do:

- Sao có thể dùng một cây trâm gỗ không chút giá trị thay thế phù trâm giá trị liên thành? Từ Vũ sư muội bị hồ đồ sao?

Rất nhanh Bạch Triển Dược nghĩ:

- Phải rồi, Từ Vũ sư muội tấm lòng lương thiện, chắc nàng e ngại sĩ diện của Tần Hạo Hiên nên mới cài trâm gỗ lên dầu, ném phù trâm quý báu một bên thật ra chỉ vì không tổn thương lòng tự tôn của Tần sư đệ. Ài, nàng dù sao là tiểu cô nương mới tu tiên không lâu.

Bạch Triển Dược mắt sâu thẳm nhìn Tần Hạo Hiên, thấy biểu tình của hắn vui vẻ vì Từ Vũ tỏ ra vui, thầm nghĩ:

- Từ Vũ sư muội chẳng qua vì giữ sĩ diện cho ngươi nên giả bộ vậy thôi, tiểu tử ngốc, ngươi thật sự nghĩ tự mình làm cây trâm gỗ được Từ Vũ sư muội thích hơn là phù trâm quý báu ta tặng sao? Ta phải cất kỹ phù trâm Từ Vũ sư muội thay đổi, không chừng ngay sau đó nàng sẽ lặng lẽ tháo trâm gỗ xuống cài lại phù trâm.

Trong mắt Bạch Triển Dược thì Tần Hạo Hiên là dế nhũi, dám tặng quà không có cấp bậc, gã càng nắm chắc có thể làm Từ Vũ sư muội vui.

Bạch Triển Dược thầm nghĩ:

- Một đệ tử nhược chủng dựa vào cái gì tranh với ta?

Ngoài mặt Bạch Triển Dược cười nho nhã nói với Từ Vũ:

- Ta nhớ Từ Vũ sư muội rất sớm đã muốn đi chợ thế tục nhìn xem, vừa lúc Tần sư đệ có thể cùng sư muội đi dạo, còn chờ gì nữa?

Từ Vũ hờn dỗi nói:

- Phải rồi! Tại Hạo Hiên ca ca hết, ca ca tặng món quà ta rất thích nên quên mất việc này!

Từ Vũ vuốt trâm gỗ trên đầu, không thèm nhìn phù trâm trên bàn. Nàng như quên lúng túng vì thư tình Tần Hạo Hiên viết, kéo hắn chạy ra ngoài. Ở trước mặt Tần Hạo Hiên thì Từ Vũ không còn vẻ trầm ổn, chỉ có tính tình như tiểu nữ nhi.

Tần Hạo Hiên bị Từ Vũ kéo sắp bước ra cửa Phục Lịch Các, chợt thấy thái giám già Vu Tứ Hải còn đứng trước cửa điện màu đỏ.

Tần Hạo Hiên dừng bước kêu Từ Vũ lại, giới thiệu:

- Vũ muội muội chờ chút! Vị này là Vu Tứ Hải công công của Đạt Sự Phòng Tuyên Võ Môn, nếu không có Vu công công mang chúng ta vào hoàng thành, lại dẫn vào Thanh Hoa Điện thì ta còn chưa vào được.

Từ Vũ nhoẻn miệng cười ngọt ngào nói với thái giám già:

- Vu công công, đa tạ ngươi dẫn Hạo Hiên ca ca đến gặp ta.

Vu Tứ Hải luôn cúi thấp đầu lén lặng lẽ quan sát Từ Vũ và Tần Hạo Hiên, nhận đế sư cảm ơn làm lão kích động người khẽ run.

Đế sư là thân phận gì? Quyền lực lớn hơn hoàng đế bệ hạ, khi hoàng đế gặp nàng còn phải cung kính kêu một tiếng lão sư.

Lão là thân phận gì? Một thái giám già tuổi nhỏ vào cung, lăn lộn trong hoàng cung mấy chục năm nhưng vẫn bị người ăn hiếp sai khiến không bằng con chó. Một tiểu thái giám, tiểu cung nữ vào cung vài năm, hơi được chủ tử tin tưởng chút đều dám quát mắng lão. Hôm nay đầu tiên là lão được Tần Hạo Hiên tôn trọng, giờ được đế sư Từ Vũ tiên nhân cảm tạ.

Trời ạ! Thái giám già cảm giác mình sắp xỉu. Mấy vạn thái giám cung nữ trong hoàng cung lão xếp chót nhất, nhưng thời đã đến, dẫn đường cho tiên nhân, được đế sư Từ Vũ tiên nhân cảm ơn. Dù đế sư Từ Vũ tiên nhân không đề bạt lão làm tổng quản đại nội, chỉ riêng việc lão từng được đế sư cảm ơn, không nói tiểu thái giám tiểu cung nữ kiêu căng ngang ngược, dù là hoàng tử, không, hoàng đế bệ hạ cũng sẽ hòa nhã với lão.

Tần Hạo Hiên nhìn Từ Vũ, nói:

- Ta cảm thấy con người của Vu công công không tệ nên thay Vũ muội muội hứa phong Vu công công làm tổng quản đại nội, ta nghĩ Vu công công sẽ không ỷ thế hiếp người, xem mạng người như cỏ rác.

Từ Vũ không chút suy nghĩ phất tay nói:

- Nếu Hạo Hiên ca ca đã đồng ý phong Vu công công làm tổng quản đại nội thì ta hạ chiếu.

Nghe đế sư Từ Vũ tiên nhân nói Vu Tứ Hải quỳ dưới đất kích động run bần bật, ứa nước mắt, lòng thầm rít gào:

- Không ngờ thái giám già ta đây còn có số mệnh thế này! Cả đời ti tiện, về già được tiên nhân thưởng thức đề bạt làm tổng quản đại nội. Không ngờ mạng sống hèn mọn này có cơ hội làm tổng quản đại nội . . .

Từ Vũ vẫy tay kêu một thái giám đến, viết chiếu thư rồi đóng ấn của mình, giao chiếu thư cho Vu Tứ Hải.

Vu Tứ Hải ba quỳ chín lạy luống cuống tay chân nói năng lộn xộn:

- Lão nô khấu tạ thiên ân . . . không, khấu tạ tiên ân, khấu tạ tiên ân . . .

Vu Tứ Hải ngước đầu lên cảm kích nhìn Tần Hạo Hiên, định dập đầu nữa.

Tần Hạo Hiên mỉm cười nâng tay, Vu Tứ Hải cảm giác sức mạnh nâng mình đứng dậy.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)