Tần Hạo Hiên thấy Từ Vũ còn muốn nói gì vội nháy mắt ngăn nàng, khách khí nói với Bạch Triển Dược:
- Đa tạ Bạch sư huynh, thế thì làm phiền Bạch sư huynh.
Tần Hạo Hiên quay đầu nói với Từ Vũ:
- Vũ muội muội, Bạch sư huynh cũng vì tốt cho muội, dù sao muội là đệ tử tử chủng được chưởng giáo xem trọng. Bạch sư huynh cho Vũ muội muội và ta lặng lẽ ra ngoài chơi đã mạo hiểm rất lớn, tuy trong vương đô chưa chắc có nguy hiểm nhưng chú ý cẩn thận chút vẫn hơn. Gần đây quan hệ giữa tán tu Tường Long quốc và Thái Sơ Giáo chúng ta rất ác liệt, bọn họ sẽ không ngại ám sát một, hai đệ tử Thái Sơ Giáo.
Tần Hạo Hiên lên tiếng làm Từ Vũ không cãi nữa, hơi khom người hướng Bạch Triển Dược:
- Đa tạ Bạch sư huynh.
Bạch Triển Dược lắc đầu khẽ cười than:
- Ài, năm xưa sư huynh Nhập Đạo của ta ngày ngày tố cáo làm ta ăn nhiều đau khổ, ta không muốn lặp lại cảnh tương tự, Từ sư muội đừng để bụng.
Đế sư Từ Vũ dường như răm rắp nghe theo Tần Hạo Hiên, nàng vốn không thích đề nghị theo sau bảo vệ của Bạch Triển Dược, nhưng sau khi hắn nói thì dù nàng vẫn khó chịu nhưng nhẫn nhịn.
Bạch Triển Dược cười cười với Tần Hạo Hiên tỏ vẻ cảm tạ, trong lòng thầm nghĩ:
- Hèn gì Từ Vũ suốt ngày nhớ thương Tần Hạo Hiên, hắn rất biết cách nói chuyện, mạnh hơn những nhược chủng chỉ biết a dua nịnh hót.
Bạch Triển Dược đã nghe Từ Vũ kể họ quen nhau như thế nào, thầm cảm thán Tần Hạo Hiên may mắn trợ giúp vô thượng tử chủng nữ giả nam trang, trợ giúp nàng vào lúc nàng nhỏ yếu nhất nên bây giờ nàng tràn ngập cảm kích hắn, thậm chí sinh ra tình yêu nam nữ vượt qua tình bạn.
Bề ngoài Bạch Triển Dược trẻ tuổi nhưng năm nay đã gần bốn mươi, tuy lứa tuổi này còn tính là thanh niên trong tu tiên giả.
Tu tiên hơn hai mươi năm lấy được thành tích như vậy đủ để kiêu ngạo, nhiều tu tiên giả tu tiên năm mươi năm cũng không tu luyện đến Tiên Miêu cảnh tứ thập diệp, Bạch Triển Dược làm được điều này hầu như kết luận khi gã còn sống đột phá Tiên Thụ cảnh là chuyện ván đã đóng thuyền, thậm chí có cơ hội trùng kích Tiên Luân cảnh.
Bạch Triển Dược tu tiên không phải tu khô khan ngơ ngẩn, gã rất chú trọng cảm ngộ, cho nên nhìn thấu nhân tình thế sự, làm sao không nhìn ra tình cảm giữa Từ Vũ và Tần Hạo Hiên.
Điều này làm Bạch Triển Dược muốn kết thành đạo lữ song tu với Từ Vũ hơi khó chịu.
Bạch Triển Dược không phải tu tiên giả óc heo có dũng không mưu, gã có danh tiếng, bình luận tốt như ngày nay toàn nhờ công tài diễn kịch giỏi.
So sánh Bạch Triển Dược với Lý Tĩnh, gã dù gì sống lâu hơn hai mươi năm, tâm trí khôn ngoan hơn Lý Tĩnh nhiều. Bạch Triển Dược biết mình không phải tiên chủng có màu, không có vốn liếng quá kiêu ngạo, gã chỉ là tiên chủng tràn đầy, tuy số lượng không nhiều nhưng không hiếm hoi.
Vì sao Bạch Triển Dược muốn kết đạo lữ song tu với Từ Vũ? Không phải vừa vừa gặp đã thương, đơn giản Từ Vũ có giá trị, là vô thượng tử chủng.
Bạch Triển Dược có thể nổi bật trong đệ tử tiên chủng tràn đầy, trước khi Thái Sơ Giáo chưa thu được ba đệ tử tử chủng thì gã thậm chí được xem là một trong những người cạnh tranh nặng ký nhất đại vị chưởng giáo, gã không phải người chỉ có thực lực thiếu não. Ngược lại trí tuệ, nhân phẩm, thực lực của Bạch Triển Dược đều xuất sắc. Sau khi Bạch Triển Dược được xem là người cạnh tranh nặng ký nhất đại vị chưởng giáo thì rất chú trọng hình tượng của mình, vui vẻ giúp người, hiệp can nghĩa đảm, tích cực bảo vệ hình tượng của môn phái. Bạch Triển Dược không chỉ được đệ tử Thái Sơ Giáo khen nức nở, cũng được nhiều trưởng lão, đường chủ thậm chí chưởng giáo ưu ái.
Nếu không có ba tử chủng, hai hôi chủng Mộ Dung Siêu, Trương Dương thì với danh vọng, thực lực của Bạch Triển Dược rất có hy vọng trở thành chưởng giáo đời tiếp theo.
Nhưng từ khi Thái Sơ Giáo có thêm ba đệ tử tử chủng, hai đệ tử hôi chủng thì Bạch Triển Dược tỉnh táo nhận ra mặc kệ gã cố gắng ra sao ngôi báu chưởng giáo không đến lượt gã.
Một vô thượng tử chủng đã ghê gớm huống chi có đến ba người, dù ba vô thượng tử chủng chết hết thì còn hai đệ tử hôi chủng, không đến lượt gã.
Trên đường tu tiên tư chất tốt và tiên duyên lớn quan trọng như nhau, đệ tử tư chất càng tốt càng được tông môn bồi dưỡng nhiều.
Bạch Triển Dược tỉnh táo hiểu điều này đã quyết định cho tương lai của mình, dù không làm được chưởng giáo nhưng nếu tương lai trở thành trưởng lão trong Trưởng Lão Viện, hoặc nắm quyền lực một đường thì địa vị trong môn phái và tài nguyên tu tiên vẫn rất nhiều.
Nhưng lúc ở Tử Tiêu Hoàng Thành, Bạch Triển Dược tình cờ gặp Từ Vũ Nhập Hồng Trần, nàng là vô thượng tử chủng lại xinh đẹp tuyệt trần hấp dẫn gã chú ý.
Bạch Triển Dược suy tư tìm cách đến gần Từ Vũ, vừa không có vẻ mình háo sắc lãng tử vừa không bị người nhanh chân đến trước:
- Nếu có thể được trái tim của Từ Vũ, kết làm đạo lữ song tu, với năng lực của mình đưa nàng lên ngôi báu chưởng giáo, dù mình không thể làm chưởng giáo, không làm đường chủ thì có sao? Nếu Từ Vũ làm chưởng giáo, ta thành nam nhân của chưởng giáo, địa vị môn phái hay tài nguyên tu tiên đều nằm trong tay, sẽ không quá kém. Dù Từ Vũ không thể làm chưởng giáo, với thân phận vô thượng tử chủng của nàng cũng cho ta hưởng không hết.
Đang lúc Bạch Triển Dược vắt óc tìm cách đến gần Từ Vũ thì phó đường chủ phụ trách đội Nhập Hồng Trần là Lăng Vạn Tinh của Bách Hoa Đường. Lăng Vạn Tinh và Tô Bách Hoa đều gửi gắm hy vọng lớn vào Từ Vũ, gặp Bạch Triển Dược trong Tử Tiêu Hoàng Thành, về thực lực hay đạo tâm, cảm ngộ tiên phàm của gã đều sâu sắc, nên Lăng Vạn Tinh chủ động đề nghị mong gã hỗ trợ dẫn Từ Vũ tôi luyện trong hồng trần.
Bạch Triển Dược luôn ngụy trang bản thân nhiệt tình chân thật liền khản khái đồng ý, thay thế La Kim Hoa trở thành sư huynh Nhập Đạo của Từ Vũ. Bạch Triển Dược lên kế hoạch đẩy hoàng đế bệ hạ bái Từ Vũ làm đế sư, để nàng tiếp xúc và xử lý việc lớn đất nước, qua đó tôi luyện phàm tâm, cảm ngộ hồng trần.