Vu Tứ Hải cảm giác mình hô hấp dồn dập hơn, lòng thầm rít gào không lẽ tiên nhân muốn nâng đỡ mình? Nếu là người khác, dù là Thất hoàng tử điện hạ không ai bì nổi muốn đỡ lão lên cũng không có quyền lực. Nhưng hoàng tử không làm được không có nghĩa là tiên nhân không thể! Vị tiên nhân này là sư huynh của đế sư, quyền lực của đế sư lớn hơn hoàng đế bệ hạ. Chỉ cần đế sư nói một câu là lão có thể ngồi trên vị trí tổng quản đại nội, hoàng đế bệ hạ cũng không dám có ý kiến.
Vu Tứ Hải nhớ lại mình tuổi nhỏ vào cung, chịu đủ chèn ép, ăn mọi đau khổ, cả đời không may mắn chẳng được một quan nửa chức gì, đến khi già ốm đau đầy người, quý nhân trong cung ghét bỏ lão vướng tay vướng chân phân phối đến Đạt Sự Phòng Tuyên Võ Môn làm thái giám truyền tin dẫn đường.
Tổng quản đại nội phụ trách cung nữ, thái giám nguyên hoàng cung, quản lý tất cả việc trong cung, lớn đến đêm nay hoàng đế sủng hạnh phi tần nào, hoàng tử ra đời, sống chết của cung nhân, nhỏ đến củi gạo dầu muối tương giấm trà. Quyền lực của tổng quản đại nội trong hậu cung đứng sau các quý nhân như hoàng hậu, thái tử.
Trong triều đình tể tướng dưới một người trên vạn người, trong hậu cung tổng quản đại nội cũng vậy.
Tim Vu Tứ Hải đập nhanh, máu chảy ào ào, mặt trướng đỏ rực, giọng kích động run run nói:
- Lão nô tuyệt đối . . . tuyệt đối không phải loại người . . . ác độc chèn ép lương thiện, nhất định sẽ làm người bằng lương tâm, làm việc đúng theo triều chính pháp cung quy.
Tần Hạo Hiên nhìn thái giám già Vu Tứ Hải kích động, cười cười, thấy hơi thú vị.
Trước khi tu tiên đối với tiểu dân vùng núi như Tần Hạo Hiên thì huyện lệnh lão gia lớn như trời, hắn không dám đắc tội nha dịch dưới tay huyện lệnh lão gia. Nhưng sau khi tu tiên, tuy thực lực của hắn thấp lại có thể vào hoàng thành nơi hoàng đế ở, tùy ý chỉ điểm một thái giám già xem vừa mắt, có thể cho lão chớp mắt từ tầng chót nhất bay lên làm số một thái giám, cảm giác chỉ điểm giang sơn này không tệ.
Tiên phàm tiên phàm, đây chính là tiên phàm!
Phàm nhân cả đời theo đuổi chưa chắc làm được, tiên nhân tùy hứng nói một câu là quyết định.
Tần Hạo Hiên cười nói với thái giám già:
- Đi thôi, theo ta đi gặp sư muội của ta làm đế sư.
Tần Hạo Hiên dẫn đầu vào Thanh Hoa Điện.
Hình hớn hở theo sau lưng Tần Hạo Hiên, cười nịnh:
- Thì ra ở nhân gian làm hoàng đế sướng như vậy, nói một câu cho người sống, cho người ta chết, cho người quyền lực bay lên trời. Hay là thế này đi, về sau ngươi tu tiên có thành tựu cũng cho ta làm hoàng đế trần gian được không?
Tần Hạo Hiên cười nói:
- Cái đó không được.
Hình vỗ ngực thề thốt:
- Ngươi yên tâm, ta sẽ không ăn thịt người! Hơn nữa ma lương thiện như ta chắc chắn sẽ đối xử tốt với bách tính, không ỷ thế hiếp người, cai trị quốc gia giàu có an khang.
Tần Hạo Hiên ngạc nhiên nhìn Hình, không biết nó học ở đâu ra lời nói nhà quan đó.
Tần Hạo Hiên giả bộ suy nghĩ sâu xa rồi bảo:
- Làm hoàng đế thế gian phải có học vấn. Ta hỏi ngươi thử, có biết tại sao nam nhân vào cung hầu hạ hoàng đế phải thiến thành thái giám không?
Ma thiên tài U Tuyền Minh Giới vẻ mặt hoang mang:
- Đúng rồi, tại sao vậy?
Trong U Tuyền Minh Giới không có thái giám.
Trong quy định của tổ tông Tường Long quốc Thanh Hoa Điện là tẩm cung của thái thượng hoàng, hoàng đế còn không có tư cách ở, nhưng nó thành nơi ở của đế sư Từ Vũ.
Triều dã hơi chê trách nhưng không ai dám công khai chất vấn. Từ Vũ tuy chỉ là thiếu nữ nhưng nàng là tiên nhân mà môn phái Thái Sơ Giáo còn rất chú trọng nàng.
Tiên nhân là đại năng giả có thể lên trời xuống đất, dời nước lấp biển, đừng nói ở trong tẩm cung chỉ có thái thượng hoàng mới ở được, dù có cướp lấy ngôi hoàng đế cũng không ai dám hé răng.
Thanh Hoa Điện chia làm tiền điện Phục Lịch Các và hậu điện Dưỡng Tâm Các. Phục Lịch Các là chỗ cho thái thượng hoàng tuy nhường ngôi nhưng còn lo việc quốc sự triệu hoán thần tử yết kiến, xử lý chính vụ. Tuy Phục Lịch Các không bằng Thiên Tử Điện nơi quần thần chầu triều nhưng bố cục, trang trí có phong cách riêng.
Từ Vũ đang ngồi trong Phục Lịch Các, khuôn mặt nghiêm túc, tay cầm bút chu sa, trước mặt nàng là đống tấu chương bìa vàng giấy trắng mực đen.
Tần Hạo Hiên đi vào Phục Lịch Các, từ xa thấy Từ Vũ ngồi trên ngai báu thái thượng hoàng.
Mấy tháng không gặp Từ Vũ càng đẹp hơn trước.
Từ Vũ bới mái tóc dài đen nhánh ghim bằng cây phù trâm tinh xảo, quần áo mộc mạc vừa người, chân mày hơi câu, nét mặt ưu sầu.
Một nam nhân trẻ tuổi mặc trường bào màu tím nhạt, quần áo thêu mấy hoa văn cổ xưa đứng cạnh Từ Vũ, vẻ mặt dịu dàng mỉm cười, phong thần tuấn lãng, khuôn mặt điển trai và khí chất nho nhã khiến người sinh ra hảo cảm.
Nam nhân thỉnh thoảng hơi nghiêng người nói nhỏ với Từ Vũ ngồi trên ghế rồng.
Một số cung nữ, thái giám chờ sau ghế rồng đợi Từ Vũ phê tấu chương, sau khi phê xong đưa đi ba tỉnh sáu bộ chấp hành.