Nghe nói một đám tiên nhân đến hoàng cung, hoàng đế thậm chí bái một nữ tiên nhân Từ Vũ làm đế sư, ngọn gió xa hoa dâm dật trong hoàng tộc bị đế sư trừng trị mạnh. Thất hoàng tử điện hạ trùng hợp nằm trong số các hoàng tử gục trong tay đế sư.
Khi đó Thất hoàng tử đi dạo trong hoa viên thấy một đám cung nữ, có một người bề ngoài hay khí chất tư thái đều tốt. Thất hoàng tử tự biết không có hy vọng kế thừa hoàng vị nên không kiềm chế gì, khi thấy cung nữ này thì nổi lòng dâm dục.
Tiểu thái giám đi bên cạnh Thất hoàng tử thấy mắt chủ tử bắn ra tia dâm tà, biết rõ tính nết của chủ tử thế là nói nhỏ vào tai:
- Điện hạ, có cần nô tài sắp xếp đêm nay đưa nàng đến tẩm cung của điện hạ?
Thất hoàng tử lắc đầu nói:
- Không cần.
Thiếp thân thái giám thầm lấy làm lạ, bình thường chủ tử không như vậy, chẳng lẽ bị đám đạo sĩ tự xưng tiên nhân thật ra là luyện đan giả, làm thuốc giả trong cung chọc tức mụ đầu?
Thất hoàng tử cười dâm nói:
- Hiếm khi thời tiết gió mát trong lành, ngự hoa viên phồn hoa như gấm, sao không lấy trời làm màn, đất làm giường, sủng hạnh nàng tại chỗ?
Thiếp thân thái giám nịnh nọt nói:
- Diệu kế, điện hạ nho tâm nhã hứng, cao nhã vô cùng.
Thất hoàng tử lập tức mang theo thái giám thân tín chặn đường cung nữ kia.
Thất hoàng tử cười khẽ nhìn thân hình cung nữ, độc ác thầm nghĩ:
- Nữ nhân xinh đẹp đều thành phi tần trong tẩm cung của phụ hoàng, chỉ còn lại chút vò sứt mẻ. Nhưng ông trời có mắt để ta gặp phải cung nữ đẹp như vậy, phải sướng một phen, không thể bỏ qua.
Thất hoàng tử nháy mắt, thiếp thân thái giám cáo mượn oai hùm đuổi cung nữ khác đi:
- Điện hạ muốn ngắm hoa với nàng ta, các ngươi mau đi.
Mấy cung nữ đi cùng với cung nữ kia không dám ở lại, đồng tình nhìn cung nữ này một cái rồi rời đi nhanh.
Sau khi đuổi người khác đi mắt Thất hoàng tử xanh lè như sói đói nhào lên.
Cung nữ đáng thương tuy không muốn nhưng không dám chống cự. Người trước mắt dù gì là Thất hoàng tử của hoàng đế, gã muốn lâm hạnh nàng, cung nữ nhỏ bé như nàng làm gì có quyền lợi nói không?
- Điện hạ, điện hạ, van cầu người buông tha ta đi, điện hạ . . .
Cung nữ sắc mặt tái nhợt, lê hoa đái vũ sướt mướt, bộ dạng đáng thương càng làm Thất hoàng tử nổi thú tính bắt đầu xé rách quần áo cung nữ.
Đang lúc cung nữ hoàn toàn chết tâm thì Từ Vũ mới được bái làm đế sư không lâu trùng hợp đi ngang qua nơi này.
- Dừng tay!
Từ Vũ vừa lên tiếng cung nữ thái giám đi theo nàng xông lên ngay.
Dù gì là thân phận đế vương, có mấy cung nữ thái giám thiếp thân hầu hạ Từ Vũ. Nàng thấy Thất hoàng tử đang hành hung, cung nữ theo thái giám nàng đều biết tính tình của đế sư tiên nhân này. Nhớ lại hoàng đế bệ hạ răm rắp nghe theo và lễ ngộ đế sư, cung nữ thái giám cứng rắn giật lại cung nữ trong tay Thất hoàng tử.
Cung nữ được Từ Vũ cứu quần áo xốc xếch, mặt hoa tái nhợt, nàng bị hù sợ người còn run rẩy quỳ dưới đất nức nở.
Từ Vũ hơi cau mày nhìn Thất hoàng tử biểu tình không cam lòng, lạnh lùng hỏi:
- Ngươi đang làm cái gì?
Thất hoàng tử không ngờ gã muốn lâm hạnh một cung nữ mà bị Từ Vũ ngăn cản, trong lòng tức giận nhưng không dám lộ ra ngoài.
Trong mắt Thất hoàng tử thì thân phận đế sư của Từ Vũ là nhờ vào biết luyện đan giả, lừa gạt phụ hoàng muốn trường sinh bất lão. Thất hoàng tử bỡn cợt thầm nghĩ không chừng Từ Vũ xinh đẹp dụ dỗ hoàng đế lão tử càng già càng dẻo dai của gã nên mới được đến thân phận đế sư.
Mặc kệ thân phận đế sư của Từ Vũ lấy từ đâu thì hoàng tử không được thương như gã không thể chất vấn.
Tay mềm sao bằng chân cứng, Thất hoàng tử hiểu đạo lý này, giờ Từ Vũ thế lớn, làm ầm ĩ với nàng chỉ có gã chịu thiệt.
Thất hoàng tử biết rõ hoàng gia tình thân mỏng lạnh, thân phận hoàng tử tôn quý tùy thời bị tước mất. Phụ hoàng bị ma quỷ ám ảnh bái tiểu cô nương mười bảy, tám tuổi làm đế sư, thậm chí để nàng phê tấu chương, quyết định quốc sự, có quyền lực ban sống và chết.
Thất hoàng tử không chút nghi ngờ Từ Vũ ra lệnh một tiếng có thể điều Ngự Lâm Quân đến giết chết mình, hoàng đế lão cha sẽ không bênh vực hoàng tử không được yêu thích như gã.
Từ Vũ chán ghét nhìn Thất hoàng tử, ngữ điệu bình thản khuyên bảo:
- Ta rất thích cung nữ này, về sau nàng đi theo bên ta. Sau này ngươi không được cưỡng ép người khác làm chuyện họ không muốn, nếu để ta phát hiện nữa sẽ kêu phụ hoàng của ngươi trừng phạt ngươi.
Thất hoàng tử hừ lạnh không tỏ ý kiến, xoay người rời đi.
Hoàng đế lão cha gần như giao giang sơn tổ tông cho Từ Vũ, nàng muốn một cung nữ, gã có tư cách gì phản đối?
Từ chuyện này qua đi, Thất hoàng tử vốn không tin trên đời có thần tiên càng ghét cay ghét đắng thần tiên.