Tần Hạo Hiên nhìn Vu công công, thấy lão đánh rất thảm, trán đổ máu, mặt sưng như đầu heo.
Tần Hạo Hiên lấy ra chút thuốc bột nói:
- Cái này có tác dụng giảm đau tan bầm, ngươi cầm đi.
Vu công công vừa mừng vừa kinh, biểu tình cảm động nhìn Tần Hạo Hiên và Hình, liên tục lạy tạ.
Tần Hạo Hiên, Hình đi theo sau Vu công công, lão đi trước dẫn đường, rũ mày cụp mắt vô cùng nịnh nọt. Vu công công dù gì làm việc trong hoàng cung mấy chục năm, mặc dù lăn lộn không lên cao được nhưng rất khôn ngoan, nếu không đã sớm chết trong đấu tranh gay gắt chốn cung đình.
Từ khi Vu công công biết thân phận của Tần Hạo Hiên, Hình thì biểu hiện vô cùng khiêm tốn. Hoàng đế bệ hạ còn phải cung kính với tiên nhân, mấy tháng trước bái một tiên nhân tên Từ Vũ làm đế sư. Đế sư hỗ trợ hoàng đế xử lý quốc sự, phê chuẩn tấu chương, tay nắm quyền lực lớn còn hơn hoàng đế. Chuyện này là việc lớn oanh động hoàng cung, thái giám già Vu công công địa vị không cao nhưng cũng biết chuyện.
Từ đó thấy được địa vị của tiên nhân.
Tử Tiêu Hoàng Thành rất lớn, đi qua Tuyên Võ Môn đập vào mắt là một tòa tiền điện hùng vĩ, tấm biển có ba chữ to vàng Ngưỡng Quang Điện.
Vu công công giới thiệu:
- Nơi này là chỗ triều thần xử lý công vụ, bên trong có quan viên ba tỉnh sáu bộ. Sau Ngưỡng Quang Điện là Thừa Tiền Điện, nơi quan viên ba tỉnh sáu bộ cùng nhau mở họp . . .
Dọc đường đi Vu công công giới thiệu nhiều thứ. Nội tình mấy ngàn năm của Tường Long quốc, kiến trúc chỗ này và Thái Sơ Giáo là hai loại phong cách khác nhau. Thái Sơ là tông môn tu tiên, kiến trúc chú trọng tiên vị, kiến trúc tổng thể hay trang trí nhỏ đều toát ra xuất trần thoát tục. Tử Tiêu Hoàng Thành của Tường Long quốc là đỉnh cao quyền lực thế tục, nó chú trọng hoàng quyền này, kiến trúc hùng tráng xa hoa lại rõ nét. Người chưa vào hoàng thành nếu chỉ nghe người ta miêu tả thì mãi mãi không nghĩ ra hoàng thành bao la rộng lớn thế nào.
Hình nhẹ giọng khen:
- Chỗ tốt, không ngờ quốc gia phàm nhân có nơi tốt như vậy. Chỗ hoàng đế lão nhân ở tốt hơn dinh dự hào trạch của những vương công đại thần nhiều, không thua kém gì điện vũ của Thái Sơ Giáo.
Tần Hạo Hiên bắt lấy cơ hội trêu chọc:
- Như thế nào? Vừa mắt nơi này? Giờ có một cơ hội cho ngươi ở lại đây, chỉ cần ngươi đồng ý làm thái giám là có thể mãi mãi ở lại đây, có Vu công công chăm sóc ngươi sẽ sống rất vui vẻ, đúng không Vu công công?
Vu công công đi đằng trước dẫn đường nghe hai vị tiên nhân trêu chọc cố nén ý cười, khi Tần Hạo Hiên hỏi đến lão thì lão cúi gầm mặt không dám nói một tiếng, sợ phụ họa tiên nhân này đắc tội tiên nhân kia, giả câm giả điếc là tốt nhất.
Hình tức giận nạt:
- Bắt ngươi cắt mới đúng! Ma phẩm của ta không cho phép người khác bôi nhọ!
Nói xong Hình bắt đầu liếc trộm Tần Hạo Hiên, sợ tên này thần kinh hãm hại mình.
Hai người nói cười, Vu công công dẫn đường đi đến gần ngự hoa viên. Vu công công đang suy nghĩ có nên hỏi hai vị tiên nhân muốn đi tới đâu chợt nghe tiếng quát.
- Đứng lại!
Nói chuyện là một thái giám trẻ cầm phất trần, khom lưng hầu bên cạnh một thiếu niên.
Thiếu niên khoảng mười lăm, sáu tuổi, mặc mãng bào màu tím, eo đeo minh ngọc, mặt âm trầm cao ngạo, đôi mắt âm trầm lạnh lùng nhìn Tần Hạo Hiên, Hình chằm chằm.
Vu công công thấy thiếu niên này vội quỳ dưới đất thỉnh an:
- Nô tài Vu Tứ Hải thỉnh an Thất điện hạ, Thất điện hạ vạn an!
Vu công công thỉnh an xong khó xử liếc Tần Hạo Hiên, Hình một cái, hai vị này là tiên nhân, lão không dám kêu họ quỳ Thất điện hạ.
Thất điện hạ là nhi tử thứ bảy của đương kim hoàng đế. Thất hoàng tử thấy cách Tần Hạo Hiên, Hình ăn mặc và râu ở khóe môi và cằm, kết luận hai người là nam nhân ngoài cung vào.
Thất hoàng tử nói với Vu công công:
- Cẩu nô tài, ngươi thuộc cung nào? Hai người này là ai? Lẽ nào ngươi không biết thân thể không sạch sẽ không thể vào hậu cung sao?
Vu công công vội trả lời:
- Lão nô phụ trách Đạt Sự Phòng Tuyên Võ Môn!
Thất hoàng tử hừ lạnh một tiếng:
- Một nô tài trông cửa mà dám tùy tiện mang người vào cung, nếu bản điện hạ không ngăn lại các ngươi muốn xông vào hậu cung sao?
Gần ngự hoa viên tuy không phải hậu cung nhưng cũng nằm trong phạm trù hậu cung, nơi này ngẫu nhiên sẽ gặp quý nhân trong cung đến ngắm hoa, nói nó là hậu cung cũng không sai.
- A! Nô tài không dám, nô tài không dám . . . hai vị này là . . .
Tự tiện xông hậu cung còn mang theo nam nhân vào là tội chết, Vu công công muốn giải thích đó là hai tiên nhân nhưng bị tiểu thái giám bên cạnh Thất hoàng tử nạt:
- Câm mồm! Còn chưa đến lượt ngươi nói chuyện!
Tiểu thái giám hầu hạ sát bên Thất hoàng tử, quyền lực lớn hơn thái giám già Đạt Sự Phòng bên ngoài Tuyên Võ Môn, tiểu thái giám nạt một tiếng Vu công công đành phải câm miệng.
Tiểu công công bên cạnh Thất hoàng tử trừng Tần Hạo Hiên, Hình, quát:
- To gan, thấy Thất hoàng tử điện hạ mà không quỳ xuống hỏi an, đụng chạm Thất hoàng tử điện hạ, không biết quỳ sao? Muốn ta đánh gãy hai chân của các ngươi? Hơn nữa ai triệu các ngươi tiến cung? Tự tiện xông vào hậu cung cũng là tội chết có biết không?
Tiểu thái giám không biết trời cao đất rộng ỷ vào uy thế của Thất hoàng tử nói xong câu này cảm thấy rất oai, nhưng thái giám già quỳ dưới đất sợ đến hồn vía lên mây.
Vu công công bất chấp uy phong của hoàng tử vội nói:
- Thất điện hạ, hai vị này đều là tiên nhân!
Tiểu thái giám ngậm miệng:
- Tiên nhân?
Thất hoàng tử điện hạ cười lạnh nhìn Tần Hạo Hiên, Hình từ trên xuống dưới, khuôn mặt âm trầm tăng thêm vài phần khinh thường, cười khẩy nói:
- Đâu ra tiên nhân, trên đời này làm gì có tiên nhân chó má gì. Phụ hoàng của ta là thiên tử muốn trường sinh bất lão, suốt ngày cứ tiên nhân tiên nhân, mù quáng tin tưởng một đám lừa đảo tự xưng tiên nhân, thật ra chỉ là người luyện đan giả. Từ khi đám lừa đảo đến trong cung càng lúc càng không quy củ.
Nhìn ra được Thất hoàng tử điện hạ cực kỳ bất mãn với tiên nhân. Từ nhỏ Thất hoàng tử đã được cho biết có tiên nhân nhưng gã chưa thấy tiên nhân thật, không thấy tiên nhân thi triển thủ đoạn, bởi vậy gã luôn cho rằng tiên nhân chỉ là thuật sĩ giang hồ, đạo nhân nghèo túng luyện đan giả.
Biểu tình Vu công công kinh hoàng, lão có nghe nói nguyên do Thất hoàng tử điện hạ bất mãn với các tiên nhân.