Thái Sơ

Chương 578: Ba mươi đầu người dẫn vân hạc (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Không, không phải Lý Tĩnh, ngươi quên một tháng trước có một tên lợi hại như Lý Tĩnh, tên của hắn là Tần Hạo Hiên. Ta đã gặp qua hắn, người hôm nay là Tần Hạo Hiên!

- Quá đáng sợ, một mình giết ba mươi người. Giang đạo hữu nhất định phải tìm cách trừ hắn, nếu không sẽ họa về sau không dứt!

- Đúng vậy! Nếu không thì người thực lực thấp trong trận doanh chúng ta sợ không dám ra khỏi cửa!

Người chủ trì hội nghị được gọi Giang đạo hữu tên là Giang La Phong, thực lực Tiên Miêu cảnh tứ thập diệp.

Giang La Phong cau mày lẩm bẩm:

- Phải giết hắn, tuyệt đối không thể giữ lại!

Đám tán tu cùng chung ý tưởng là phải trừ khử Tần Hạo Hiên, hắn đáng sợ hơn Lý Tĩnh nhiều.

Một ngày giết ba mươi tán tu, hơn nữa đều là vượt cấp khiêu chiến, sức chiến đấu kiểu này dù là Giang La Phong Tiên Miêu cảnh tứ thập diệp cũng rùng mình.

Trong khi đám tán tu bàn bạc cách đối phó Tần Hạo Hiên thì một bóng người làm hắn và Hình khắc cốt minh tâm đi vào trận doanh.

Người này lúc trước bị Vũ Phong trưởng lão đánh thương nặng sau đó bị Tần Hạo Hiên nổ gần chết, đánh mất luôn Càn Khôn Phù, Vân Hạc Sơn Nhân.

Từ lần trước bị Tần Hạo Hiên dùng phù thú Tất Phương nửa thành phẩm đánh bị thương, làm Vân Hạc Sơn Nhân đã thương càng nặng hơn. Thiếu nữ có dị chủng thì được hai tiểu tử đáng giận cứu đi, Càn Khôn Phù chứa gia sản Vân Hạc Sơn Nhân tích góp cả đời cũng xui xẻo bị mất.

Vân Hạc Sơn Nhân núp trong góc tối không ai biết tu dưỡng mấy tháng, vài chỗ vết thương nặng trên người hơi tốt chút nhưng da không chảy máu không có nghĩa là khỏe hoàn toàn, còn cách rất xa.

- Tần Hạo Hiên! Tần Hạo Hiên!

Trong lòng Vân Hạc Sơn Nhân luôn lặp đi lặp lại cái tên này. Lúc Vân Hạc Sơn Nhân đuổi theo tiểu tử này thì Xích Luyện Tử của Thái Sơ Giáo từng hét lên cái tên đó, lập tức bị ghi nhớ trong lòng. Đặc biệt bị Tần Hạo Hiên chỉ là Tiên Miêu cảnh lục, thất diệp cướp đi tu tiên giả dị chủng hiếm như thiên tài địa bảo, lại cuỗm luôn Càn Khôn Phù chứa toàn bộ gia sản, cái tên Tần Hạo Hiên đã khắc trong lòng Vân Hạc Sơn Nhân.

- Tần Hạo Hiên, ngươi đừng để rơi vào tay lão tử, nếu không lão tử sẽ cho ngươi muốn sống không được, muốn chết chẳng xong!

Dù lúc nằm mơ Vân Hạc Sơn Nhân cũng nghiến răng nghiến lợi, thù hận này, sỉ nhục này quá khắc sâu, sâu đến nỗi không thể thoát ra được.

Khi mấy vết thương nghiêm trọng đã gần lành, Vân Hạc Sơn Nhân cần tìm chút dược liệu điều dưỡng thân thể, nhưng tình hình thân thể hiện giờ đi nơi hiểm ác tìm dược liệu cần thiết thì không được. May mắn Vân Hạc Sơn Nhân tu luyện trăm năm, có vài bằng hữu tán tu thân thiết.

Vân Hạc Sơn Nhân có một bằng hữu tốt tán tu tên là Tôn Dược Vương, người hệt như tên, người này có chút nghiên cứu về đạo luyện đan, luyện dược, có nhiều dược liệu kỳ lạ, Vân Hạc Sơn Nhân cần dược liệu vừa lúc Tôn Dược Vương có.

Vân Hạc Sơn Nhân hỏi thăm nhiều phen biết Tôn Dược Vương cùng nhiều tán tu đánh với Thái Sơ Giáo ở Thất Trượng Uyên.

Vân Hạc Sơn Nhân liền chạy đến trận doanh tán tu ngay.

Vân Hạc Sơn Nhân là tán tu khống chế phi kiếm. Trong hàng vạn đệ tử Thái Sơ Giáo chỉ có ít ỏi mấy chục người sở hữu phi kiếm, đường chủ năm đại đường thân phận tôn quý, thực lực mạnh mẽ cũng không thể có được phi kiếm thật sự.

Vân Hạc Sơn Nhân rất nổi tiếng trong tán tu Tường Long quốc, nhưng mấy tán tu phụ trách canh gác pháp trận không có ánh mắt sắc bén làm sao nhận ra ngay được?

Bọn họ thấy Vân Hạc Sơn Nhân khống chế phi kiếm thật sự kéo vệt kiếm hồng dài xuất hiện, cả đám ngó nhau, lòng kinh hoàng:

- Chắc không phải là Thái Sơ Giáo không chịu thua nổi trực tiếp phái tu tiên giả có phi kiếm đến tiêu diệt phe mình đi?

Phi kiếm ở trong lòng tu tiên giả Thái Sơ Giáo hay tán tu đều là chí cao vô thượng, tu tiên giả tầm thường sao có thể sở hữu phi kiếm thật sự? Tu tiên giả có phi kiếm đều là thực lực thật sự mạnh mẽ.

Vân Hạc Sơn Nhân đến bên ngoài trận pháp, uấn nhưỡng linh lực hét dài:

- Vân Hạc Sơn Nhân ở đây, mau mở pháp trận ra!

Giọng Vân Hạc Sơn Nhân như sấm nổ từng đợt truyền vào pháp trận.

Mấy tán tu trông cửa nghe bốn chữ Vân Hạc Sơn Nhân, khuôn mặt từ kinh khủng chuyển sang mừng rỡ. Trong trận doanh tán tu tọa trấn cường giả Tiên Thụ cảnh không kém cỏi, nhưng không một tán tu có phi kiếm. Vân Hạc Sơn Nhân đột nhiên đến làm trận doanh tán tu hưng phấn như uống thuốc kích thích.

Đối chiếu đặc điểm mặt mũi Vân Hạc Sơn Nhân và phi kiếm thật sự, mấy tán tu giữ lối vào pháp trận kích động mếu máo. Bọn họ xác định ngay là người thật, lật đật mở pháp trận ra mời Vân Hạc Sơn Nhân vào.

Nếu tu tiên giả có phi kiếm của Thái Sơ Giáo đến, với uy lực phi kiếm vài kiếm là có thể chém nát pháp trận phòng ngự này, không cần giấu đầu giấu đuôi như vậy. Hơn nữa tu tiên giả Thái Sơ Giáo cao ngạo khinh thường thay hình đổi dạng gạt người.

- Vân Hạc lão tổ, người là cao nhân tiền bối chúng ta tôn sùng đã lâu, vãn bối xin hành lễ ra mắt!

- Vân Hạc lão tổ, chúng ta ngóng chờ mãi rốt cuộc lão tổ cũng đến, có lão tổ ở đây thì chúng ta yên tâm.

- Lão tổ, mấy tháng nay chúng ta bị đám tiểu tử Thái Sơ Giáo đánh thảm. Một số đệ tử Tiên Miêu cảnh mười mấy hai mươi diệp đánh các huynh đệ tán tu tử thương nặng, lão tổ nhất định phải làm chủ cho chúng ta!

Trong lòng những tán tu thực lực thấp thì Vân Hạc Sơn Nhân cầm phi kiếm thật sự tọa trấn, dù Thái Sơ Giáo phái ra trưởng lão phi kiếm cũng không đáng sợ. Không chừng theo Vân Hạc Sơn Nhân dẫn dắt có thể toàn diện phản công Thái Sơ Giáo, quét sạch bực tức bị đè đầu đánh mấy tháng qua, một hơi giết hết đám đệ tử Thái Sơ Giáo giàu chảy mỡ, cao ngạo ngất ngưỡng.

Đám tán tu nịnh bợ làm Vân Hạc Sơn Nhân mấy tháng trước chịu thiệt lớn trong tay đệ tử Thái Sơ Giáo Tần Hạo Hiên Tiên Miêu cảnh lục, thất diệp vốn đã sắc mặt âm trầm nghe nịnh xong càng khó coi hơn.

Vân Hạc Sơn Nhân thầm nghĩ:

- Đám nhãi các ngươi bị người ta đánh tàn phế mắc mớ gì đến ta? Các ngươi ít nhất bị một đám Tiên Miêu cảnh mười mấy hai mươi diệp đánh chết, đánh tàn, còn lão tử té nhào trong tay tiểu tử Thái Sơ Giáo mới Tiên Miêu cảnh lục, thất diệp, suýt thân chết đạo tiêu thì ai làm chủ cho lão tử?

Nhưng vì danh tiếng hay mặt mũi Vân Hạc Sơn Nhân sẽ không nói ra việc mình bị đệ tử Thái Sơ Giáo Tiên Miêu cảnh lục, thất diệp đánh thương, cùng lắm thừa nhận đại chiến một trận với trưởng lão Thái Sơ Giáo có phi kiếm, sau đó bị thương chạy trốn.

Bị trưởng lão Thái Sơ Giáo có phi kiếm đánh thương, cuối cùng sống sót chạy trốn không phải chuyện mất mặt gì.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)