Thái Sơ

Chương 576: Biết có ngày nay lúc trước làm gì (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Tần Hạo Hiên gom góp tiền tài xong lạnh nhạt nhìn chằm chằm mấy tiểu đệ Lý Tĩnh, nói:

- Các ngươi trở lại nói cho Lý Tĩnh, ta mượn tán tu trong phạm vi hai mươi dặm, đừng phái người chõ mũi vào khu này.

Tần Hạo Hiên quét mắt qua, tám tiểu đệ Lý Tĩnh cảm giác như dao cắt vào người. Bọn họ sợ hãi muốn xỉu, ở khu vực này dù là các trưởng lão đại nhân cũng không nói như thế với Lý Tĩnh, hôm nay có người nói lời này. Hắn đang tự tìm rắc rối cho mình! Bọn họ quay về méc với lão đại Lý Tĩnh để xem hắn còn dám kiêu ngạo không!

***

Chạng vạng, Tần Hạo Hiên, Hình người đẫm máu đi vào pháp trận. Hôm nay cả hai điên cuồng tàn sát đã lan truyền trong đệ tử Thái Sơ Giáo. Thấy cả hai người đầy máu đi tới các đệ tử như nhìn U Tuyền Minh Ma, ánh mắt vừa kinh vừa sợ.

Tần Hạo Hiên phớt lờ ánh mắt kinh hoàng của các đệ tử nhìn mình, mặc kệ họ xì xầm nho nhỏ, hắn đã gặt ba mươi mạng sống, người đầy sát khí nặng còn hơn lúc sáng ra khỏi cửa. Hắn mang theo Hình đi thẳng đến doanh trướng của Tây Môn Thắng.

Chém giết một ngày, người Tần Hạo Hiên, Hình dính đầy máu của kẻ địch. Vì nhanh chóng xin phép gặp Từ Vũ mà Tần Hạo Hiên không kịp tắm rửa sạch sẽ.

Nhìn Tần Hạo Hiên, Hình người đầy máu, sát khí đậm đặc làm Tây Môn Thắng giật nảy mình, thầm nghĩ:

- Không lẽ hai người bị thương?

Tây Môn Thắng nhìn kỹ phát hiện hai người không có vết trầy nào, máu tươi toàn là của kẻ địch. Có thể dính máu nhiều như vậy suy ra giết khá nhiều người.

Trông thấy Tây Môn Thắng, Tần Hạo Hiên giết người một ngày bất giác kích phát mặt khát máu, hắn cố gắng nho nhã lễ độ chút, cố thu về sát khí:

- Đệ tử Tần Hạo Hiên bái kiến phó đường chủ.

Nhưng có lẽ Tần Hạo Hiên chưa hoàn toàn thu lại sát khí, nghe vào tai Tây Môn Thắng thì lời nói của hắn toát ra sát khí sắc bén, gã là tu tiên giả Tiên Thụ cảnh cũng không chịu nổi tim đập chân run.

Đương nhiên Tây Môn Thắng biết sát khí trên người Tần Hạo Hiên không nhằm vào mình, chẳng qua hắn giết quá nhiều người nên tự nhiên toát ra.

Tây Môn Thắng nhướng chân mày thầm nghĩ:

- Không lẽ hắn giết nhiều người? Mười người? Mười hai hay mười lăm?

Tần Hạo Hiên cúi người hành lễ, lấy ra cái túi dính máu kẻ địch đã không thấy rõ màu ban đầu:

- Tây Môn đường chủ muốn ba mươi huy chương ta đã đem đến.

Tây Môn Thắng giật nảy mình, giọng nói hơi run:

- Thật không?

Tần Hạo Hiên không trả lời, lặng lẽ lấy ra ba mươi huy chương dính máu khỏi túi.

Huy chương bằng thép rơi xuống bàn phát ra tiếng rào rạo giòn vang, một cái, năm cái, mười cái . . .

Nếu không phải mùi máu trên người Tần Hạo Hiên quá nồng thì tiếng va chạm rất có tiết tấu và vận luật.

Ba mươi huy chương lặng lẽ nằm trên bàn, mùi máu nồng nặc tràn ngập trong doanh trướng.

Chân mày Tây Môn Thắng co giật, vô cùng ngạc nhiên.

Ba mươi tán tu, trong đó có cường giả tán tu nhị thập thất diệp vậy mà Tần Hạo Hiên làm xong trong vòng một ngày.

Chiến tích huy hoàng, giết chóc điên cuồng như vậy dù là tu tiên giả Tiên Miêu cảnh tam thập diệp cũng không làm được, thế nhưng Tần Hạo Hiên hoàn thành chỉ trong một ngày?

Tần Hạo Hiên hơi khom người nói:

- Xin Tây Môn đường chủ hãy kiểm kê huy chương, và lần trước công huân của Hoa Lao ghi cho ta cũng làm phiền Tây Môn đường chủ đổi thành linh thạch đưa ta. Và xin Tây Môn đường chủ giữ lời hứa phê cho đệ tử nghỉ mười ngày.

Chân mày Tây Môn Thắng co giật liên tục, gã không ngờ rằng Tần Hạo Hiên trong vòng một ngày giết được ba mươi tán tu. Vốn tưởng đây là cách khó dễ giữ chân hắn, lúc này Tây Môn Thắng không nói nên lời.

Tần Hạo Hiên thật sự là nhược chủng sao? Sức chiến đấu của hắn khủng bố đến mức này? Dù là Lý Tĩnh một ngày cũng không giết được ba mươi tán tu. Những tán tu có thể sống đến bây giờ đều có tuyệt chiêu giữ mạng, sao có thể đứng yên làm bia cho người ta giết?

Tây Môn Thắng thầm nghĩ:

- Đáng tiếc Tần Hạo Hiên chỉ là nhược chủng, với tư chất nhược chủng của hắn tuy đại đạo không thênh thang nhưng có lẽ tương lai sẽ là tay đấm tốt cho môn phái chúng ta.

Ba mươi tán tu đúng là không phải bia đứng yên, Tần Hạo Hiên giết chúng cũng mệt đến kiệt sức.

Thấy Tây Môn Thắng biểu tình kinh ngạc ngây người, Tần Hạo Hiên lại nhắc nhở:

- Tây Môn đường chủ . . .

Tây Môn Thắng giật mình tỉnh táo lại, tính công huân cho Tần Hạo Hiên đổi linh thạch, bắt đầu hối hận sao hôm nay mới nói có ba mươi người, nên nói sáu mươi. Nhưng một ngày mất ít nhất ba mươi tán tu đủ cho đám tán tu mấy ngày nay kiêu căng ngang ngược phải kinh hoàng.

- Tần Hạo Hiên hoàn thành nhiệm vụ nhưng không thể để hắn xin phép dễ vậy, không thì làm sao hoàn thành nhiệm vụ môn phái đưa cho? Giờ không có nhiều người có thể chiến đấu, nếu giữ lại Tần Hạo Hiên một ngày giết ba mươi người thì tốt rồi.

Tần Hạo Hiên một ngày giết ba mươi tán tu, chiến tích huy hoàng như vậy dù là Lý Tĩnh được nhiều tiểu đệ hỗ trợ cũng không làm được, Tây Môn Thắng càng không nỡ để hắn đi nhưng không cách nào nói thẳng.

Tây Môn Thắng vừa tính công huân vừa vắt óc nghĩ cách giữ Tần Hạo Hiên lại.

Chợt óc Tây Môn Thắng lóe tia sáng thầm nghĩ:

- Ta có thể biến những linh thạch này thành hạ tam phẩm linh thạch, mấy chục vạn viên hạ tam phẩm linh thạch chồng chất cũng cỡ núi nhỏ, để xem hắn làm sao chuyển đi! Không chuyển đi được thì hắn không thể xin phép, có ai tùy thân mang mấy chục vạn viên ra khỏi cửa? Không nói đến làm tán tu đỏ mắt, để mang đi hết phải dùng xe ngựa kéo.

Tây Môn Thắng càng nghĩ càng thấy đây là ý hay. Còn về Tần Hạo Hiên có không gian trữ vật như Càn Khôn Phù? Nhảm nhí, sư phụ của hắn chưa chắc có nữa là.

Chỉ cần có thể giữ chân Tần Hạo Hiên thì Tây Môn Thắng bất chấp tất cả.

Tính công huân xong Tây Môn Thắng nói:

- Một tháng này công huân của Hoa Lao gửi trên người của ngươi gồm ba ngàn hai trăm điểm, công huân hôm nay ngươi giết tán tu tổng cộng ba ngàn một trăm điểm, tất cả là sáu ngàn ba trăm điểm công huân chiến trường.

Báo xong con số mí mắt Tây Môn Thắng co giật, sáu mươi ba vạn viên hạ tam phẩm linh thạch.

Tây Môn Thắng âm thầm mở Càn Khôn Phù của mình đếm sáu mươi ba vạn viên hạ tam phẩm linh thạch, chất đầy nửa doanh trướng:

- Trong thời gian này các đệ tử biểu hiện xuất sắc, hạ nhị phẩm linh thạch đã dùng hết giờ chỉ còn lại hạ tam phẩm linh thạch, ngươi vất vả lấy đi.

Nói xong Tây Môn Thắng càng cảm thấy mình thông minh, sáu mươi ba vạn viên hạ tam phẩm linh thạch! Hai chiếc xe ngựa chưa chắc kéo đi hết, tu vi Tiên Thụ cảnh như gã nếu không có Càn Khôn Phù thì không dám mang theo đi khắp nơi.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 46%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)